..-o0o..-
Đám người bị mắc bệnh dịch kia vừa rời đi thì xuân đức cũng liền rời đi khỏi tụ anh lầu, hắn lại một lần nữa ngồi trên lưng sói mập đi dạo kháng hải trấn yêu thành.
Cùng lúc này hắn cũng truyền âm cho vô địch cùng lão hắc nói :
“ dùng ở trên nhân tộc đám kia còn có thể lưu lại được không ít thần trí đấy hai lão, ta kiến nghị lần sau có thử nghiệm thì dùng hẳn tu sĩ làm vật thí nghiệm chứ dùng động vật kết quả có chút sai lệch à?”
Vô địch cũng là đồng ý nói :
“ không thành vấn đề, lần sau sẽ dùng thân thể đám tu sĩ làm vật thí nghiệm, hơn nữa ta phát hiện dùng trên thân thể tu sĩ , đám kia vậy mà có nhiều năng lực mới được khai phá…”
Đang nói tới đây vô địch đột nhiên dừng lại không nói tiếp nữa, lão hắc không biết là ăn phải cái gì đột nhiên hưng phấn kêu lên :
“ củ cải, huyễn lão quái, các ngươi có cảm nhận được không?”
Xuân đức cùng vô địch đồng thời nói :
“ chẳng cảm nhận được cái quái gì cả, có chuyện gì thế lão?”
Lão hắc vui mừng , đồng thời giúp giọng nói :
“ còn cái gì nữa, các ngươi không cảm nhận được người bị mắc bệnh dịch đang ngày càng lan rộng ra sao, gần 300 người rồi?”
Nghe được lão hắc nói vậy, xuân đức cũng liền cảm ứng một phen. quả đúng như lão hắc nói :
“ số lượng người mắc bệnh dịch đang gia tăng một cách chóng mặt, mới vừa chỉ có 300 người sau mấy cái hô hấp đã là cả ngàn rồi.”
Xuân đức có phần kinh dị hỏi :
“ lão huyễn, loại bệnh dịch này lây truyền qua đường nào mà kinh khủng thế?”
Vô địch lúc này nói :
“ chạm vào liền bị dính bệnh, hít vào không khí người mắc dịch bệnh thở ra cũng sẽ bị nhiễm bệnh độc, ăn chúng thức ăn cũng vậy, nói chung đồ vật này cực kỳ dễ lây lan, có điều ta cũng không ngờ lây lan giữa tu sĩ với nhau lại nhanh như vậy, tốc độ nhanh gấp mấy chục lần so với ta thử nghiệm trên đám ma lang , về phần muốn khắc chế nó chỉ có thể dùng hỗn độn ma khí trấn áp hoặc thiên kiếp mà thôi.”
Xuân đức lúc này bắt đầu cảm thấy lạnh lạnh sống lưng rồi, hắn cảm thấy tiên giới sắp có một kiếp nạn thật sự. ba người bọn hắn có chút đánh giá sai tốc độ lây lan của thứ này.
Xuân đức lại một lần nữa cảm ứng, lần này hắn vừa cảm ứng xong thì trên trán đổ mồ hôi hột.
“ gần 5 vạn người, làm sao nhanh khủng khiếp như vậy.”
Nhớ tới điều gì, xuân đức hỏi vô địch :
“ có thuốc giải không vậy lão?”
Vô địch truyền âm nói :
“ đương nhiên là có rồi, có điều không nhiều nhưng muốn làm ra nhiều cũng không vấn đề, có hay không củ cải ngươi cảm thấy lương tâm cắn rứt muốn ra tay cứu giúp người nơi này?”
Xuân đức sau một hồi khiếp sợ trước sức lan tràn của bệnh dịch mà vô địch nghiên cứu ra, rốt cuộc cũng lấy lại bình tĩnh, nghe vô địch hỏi thế thì hắn chỉ cười nhạt nói :
“ đừng nói chỉ có ít người như vậy, dù cho có cả tiên giới này hóa thành như vậy cũng không sao, nói cho cùng thì chúng ta vẫn là người khống chế đúng không nào. hắc hắc. lão huyễn, ta tự nhiên cảm thấy chúng ta sắp giàu rồi.”
Lão hắc lúc này đột nhiên lại nói :
“ chết tiệt, đám kia lấy lan quá nhanh, phân niệm của ta bị rút đi quá nhiều, củ cải giúp ta.”
Xuân đức lúc này thu về ba đại sủng vật sau đó đi vào bên trong không gian vong linh tầng 2, vừa vào thì liền thấy lão hắc đang nhăn nhó thì kỳ quái nói:
“ khống chế một vài con trọng yếu thôi, ai bảo lão khống chế tất cả làm gì, mấy kẻ có tu vi thấp hơn tinh vương tiên cảnh thì triệt để mặc kệ bọn chúng đi như vậy đỡ tốn phân niệm.”
Hắc ám ma thụ nghe vậy thì cảm thấy có lý, nó bắt đầu buông bỏ những kẻ có tu vi thấp hơn tinh vương tiên cảnh, mặc kệ cho bọn nó hành động. nhất thời áp lực của nó giảm mạnh.
Nhìn hắn nhẹ nhõm như vậy thì xuân đức không khỏi khinh bỉ một