..-o0o..-
Gần mười ngày sau…
Xuân đức lúc này đã ngừng lại công việc đồ sát của mình, hắn cũng sợ đồ sát quá nhiều lại xúc động thiên đạo gạt bỏ hắn thì nguy, chỉ trong gần mười ngày thôi, hắn đã giết tổng cộng 41 cái tộc đàn cỡ trung, mỗi cái tộc đàn kiểu như vậy thì thường có 12 tỷ cho đến 20 tỷ thành viên.
Gần mười ngày thì hắn đã cướp đi sinh mạng của hơn 600 tỷ sinh linh, số lượng này có người cả đời cũng không đạt tới chứ đừng nói gì mà mười ngày nửa tháng.
Tu tiên thì không ai không giết người, ai muốn đi lên con trường sinh đều phải đạp lên vô số xương trắng nhưng tất cả mọi người đều là kiềm chế, tránh giết chóc quá nhiều để cho không bị sát nghiệp quấn thân, giết một lần cũng chỉ có vài ba trăm người, hoặc vài ba vạn người là cùng, hiếm có ai giống xuân đức, đụng cái là đồ nguyên tộc người ta.
Có điều số mệnh mỗi người mỗi khác, xuân đức cũng là bị bắt buộc, không làm không được, mà thực tế là người khác làm mà tội nghiệp lại dồn lên đầu hắn, chứ thực tế hắn cũng rất hiếm khi ra tay.
…….
Sau khi đã càn quét xong mấy chục tộc đàn lớn nhỏ, tích lũy đồ ăn cho thi đàn đầy đủ, thu về tài nguyên phong phú, xuân đức lại một lần nữa quay về đất liền, lại chuẩn bị đi tìm đường vượt biên qua ma giới.
Nhưng lúc quay về đất liền xuân đức lại đột nhiên chẳng biết nên bắt đầu từ đâu.
Suy nghĩ một chút hắn vẫn là tìm kiếm một thành trì lớn sau đó lại đi nghe ngóng tình hình sau.
Vẫn như mọi khi, trước tiên đều phải giao lộ phí sau đó mới được đi vào thành và vẫn như mọi khi xuân đức lại bị làm khó, có lẽ là do số hắn không may.
“ tiểu tử lại đây?”..- một tên thủ vệ thành hướng xuân đức vẫy tay như đúng rồi.
Xuân đức đang xếp hàng, chờ giao nộp linh thạch thì đi vào trong thành thì bất ngờ bị một tên thủ vệ gọi lại, hắn hơi nhíu mày lại, đi tới trước mặt tên thủ vệ kia hắn hỏi :
“ chuyện gì?”
Hắn vừa nói chuyện thì a khờ liền xuất hiện trên bờ vai của hắn, hơi thở tinh vương tiên cảnh tản mạn đi ra. tên thủ vệ cảm nhận được hơi thở của a khờ thì thần sắc lập tức biến đổi, cái thái độ vênh vào lúc trước lập tức biến mất thay vào đó là cung kính có thừa.
“ đại nhân tu vi thâm sâu, có được chiến thú vô cùng lợi hại, vì thấy đại nhân phải đứng xếp hàng với một đám hèn mọn thì tiểu nhân có chút không đành lòng, vì thế mới muốn để đại nhân đi vào bên trong, không cần xếp hàng.”
Lời này nói ra thì đến ngay cả tên thủ vệ kia chính mình cũng không tin chứ đừng nói đến những người khác, có điều không ai chê cười hắn cả, dù sao giữ được cái mạng liền tốt.
Xuân đức nghe thế thì cũng là cười thầm, hắn biết kết quả sẽ là như vậy mà. hắn cười nói :
“ hóa ra là như vậy sao, như vậy thì ta liền đi vào trong. à mà quên mất , ta có mấy việc cần hỏi ngươi. cái này là thù lao cho ngươi.”
Xuân đức nói xong thì liền ném cho tên một một bịch tiên thạch hạ phẩm, cái thứ này bên trong ác ma điện chẳng ai thèm dùng thành ra số lượng lưu lại còn rất rất nhiều, vì thế xuân đức ném ra một bịch cũng chẳng nháy mắt lấy một cái.
Một đám thủ vệ khẽ dùng hồn niệm quét qua thì phát hiện bên trong có một đống lớn tiên thạch hạ phẩm thì đều là âm thầm cả kinh nhưng tiếp sau đó một đám đều là ánh mắt sáng ngời.
Tên hộ vệ lúc trước tiếp nhận bịch tiên thạch thì tay khẽ run một hồi nhưng rất nhanh hắn liền trấn định trở lại, cất đi bịch lớn tiên thạch hắn nhìn qua đám thủ vệ nháy mắt một cái, sau đó hướng phía xuân đức mời:
“ nơi này nhiều ngươi miệng tạp, đại nhân xin theo tiểu nhân tới nơi một tốt hơn.”
Xuân đức khẽ gật đầu, tiếp đó đi theo tên