..-o0o..-
Xuân đức vừa nói xong thì một lần nữa kinh biến xuất hiện, chỉ thấy ma nguyên tinh thuần khắp nơi nhanh chóng tụ tập đến trước mặt hắn, dần dần ngưng tụ thành một cái răng màu đen, cái răng kia không dài lắm chỉ tầm gang tay mà thôi.
Sau khi nhìn thấy cái răng kinh hình thành thì xuân đức theo bản năng chộp lấy chiếc răng kia, ngay khi hắn vừa chạm vào chiếc răng kia thì cả chiếc răng liền sáng lên, tiếp đó bên trên chiếc răng hiện lên một chữ “sát” đỏ như máu.
Cùng lúc này, ngay khi xuân đức nắm trong tay cái răng nanh kia thì không biết từ đâu đột nhiên xuất hiện từng cổ pháp tắc chi lực, làm biến đổi toàn bộ diện mạo thiên địa nơi đây.
Cái nơi xuân đức đã đứng lúc trước là vực sâu không đáy vậy mà lúc này lại biến thành thảo nguyên mênh mông, cùng lúc này ở bên trên thảo nguyên kia bắt đầu hiện lên từng tòa đại môn cao lớn.
Từ bên trong những tòa đại môn kia liên tục phát ra ánh sáng màu tím lập lòe bất định.
Có điều những đại môn kia cũng không phải lộn xộn sắp xếp mà là có quy luật cả, bọn nó xếp theo “thiên canh trận pháp.”
Bảy cánh cửa ở bảy phương hướng khác nhau, chính giữa của một cột sáng màu tím than yêu dị bùng lên, từ cột sáng yêu dị kia xuân đức có thể cảm nhận được lực lượng truyền tống vô cùng mạnh mẽ.
Nhìn thấy một phen biến hóa thần kỳ như vậy thì nguyên ma liền ngoác miệng ra đến mang tai nói:
“ cái này… cái này… đây là có chuyện gì? vì sao chúng ta đang ở phía bên dưới đáy vực làm sao lại biến thành dạng này rồi.”
Xuân đức lúc này đã biến về dạng người, nhìn cảnh tượng trước mắt, xác định nơi đây cũng không phải là ảo giác thì hắn nói:
“ kỳ quái, vì ca vẫn cảm thấy điềm lành nhỉ. hơn nữa cảm giác mách bảo cho ca biết nếu tiến vào bên trong ngọn lửa màu tím kia thì ca nhất định sẽ lấy được vô số chỗ tốt.”
Nguyên ma nghe vậy thì thúc giục: “ vậy thì đại ca nhanh tiến vào, biết đâu bên trong thực sự lại là một hồi cơ duyên thật thì sao.”
Xuân đức lắc đầu nói:
“ bên trong ngọn lửa tím kia ẩn chưa năng lực truyền tống rất mạnh, ca cũng không muốn một mình bị truyền tống đi để lại mọi người ở nơi đây. trước hết chúng ta quay về.”
Nguyên ma nghe vậy thì sửng sốt , hỏi:
“ quay về? làm sao lại quay về, bảo tàng trước mắt làm sao lại muốn rút lui. trước hết mang bảo tàng này đoạt tới tay rồi lại quay về.”
Xuân đức tiện tay cho hắn một phát vào đầu rồi nói:
“ đệ ý kiến cái gì, chúng ta quay trở về, mang theo mọi người rồi lại tới, cũng đâu có muộn mà lo.”
Nói xong thì hắn liền hóa thành một đạo ánh sáng rời đi, nguyên ma thấy vậy thì cũng bất đắc dĩ bay theo phía sau, về phần kỳ nha thì tên kia lúc này không biết đã mất tích ở đâu rồi.
……
Cũng không biết có phải xuân đức sốt ruột hay không mà chỉ mất chưa tới nữa thời gian thì hắn liền đã quay trở về đến nhà.
Lúc lão hắc nhìn thấy hắn thì có phần kinh ngạc hỏi:
“ làm sao đã quay trở lại rồi, mà sắc mặt của mi làm sao lại có về gấp gáp vậy, có chuyện gì sao?”
Xuân đức nghe lão hắc hỏi vậy thì lập tức kể lại những truyện mà bản thân trải qua, lão hắc nghe xong thì không khỏi lấy làm kinh ngạc.
“ củ cải ngươi là muốn đi tới nơi kia nhìn xem một chút có phải không?”
Xuân đức không do dự chút nào liền gật đầu nói:
“ ừm, ta tính quay lại thám hiểm nơi kia, cũng nhìn xem nơi kia rốt cuộc là có chuyện gì, ta cảm nhận một hồi cơ duyên của ta nằm bên trong nơi kia, có điều để lão cùng mọi người ở ngoài này ta không an tâm nên trước quay lại đón mọi người.”
Lão hắc nghe vậy thì cười nói:
“ xem ra ngươi vẫn là đặt gia đình lên trước nhất, cơ duyên như vậy mà vẫn có thể nói rời đi liền rời đi liền. có