..-o0o..-
Sáng ngày hôm sau.
Hôm nay là một ngày tương đối mát mẻ, xuân đức rời giường làm một chút vệ sinh cá nhân sau đó đi ra bên ngoài. vì chẳng có việc gì làm nên hắn trước tiên đi ăn sáng cái đã.
Nơi hắn ở lại là một nơi cao cấp nhất bên trong “tây viện” nên cũng có phục vụ ăn sáng, mặc dù đám tu sĩ không mấy khi ăn.
Khi hắn đi xuống phòng ăn thì nơi đây chỉ có một ít người, thêm hắn nữa cũng chưa tới 20 người, thấy hắn đi vào trong này thì một thiếu nữ dung mạo có phần tầm thường đi tới trước mắt hắn hỏi:
“ thiếu gia người muốn dùng gì?”
Xuân đức nhìn thiếu nữ một cái, sau đó nói:
“ có đặc sản gì thì đều mang hết lên cho ta, nhớ làm nhanh lên một chút đấy, còn đây là tiền thưởng cho các ngươi.”
Xuân đức vừa nói lại vừa lấy ra một túi lớn ma tinh hạ phẩm, đương nhiên bên trong cũng xen lẫn không thiếu trung phẩm đưa cho thiếu nữ.
Thiếu nữ cầm túi ma tinh thì sững người mấy giây, sau vài cái hô hấp thì nàng mới phản ứng lại đây. nàng cúi đầu cảm ơn nói:
“ cảm ơn thiếu gia ban thưởng.”
Xuân đức nhẹ gật đầu nói:
“ ừ đi nhanh đi, làm nhanh còn có thưởng.”
Thiếu nữ kia “vâng” một tiếng, sau đó nhanh chóng chạy đi thông báo cho nhà bếp chuẩn bị đồ ăn.
Đối với xuân đức thì đám ma tinh kia không có tác dụng nhưng mà rất nhiều người vất vả cả tháng mới có thể kiếm được một chút như vậy. giống như thiếu nữ vừa rồi, một tháng nàng làm ở nơi đây chưa chắc đã kiếm được nhiều như thế.
Xuân đức đột nhiên trong lòng có một cái cảm ngộ “ làm người tự tại, vô câu vô thúc, khoái hoạt biết bao, khi giận thì chính là đồ thiên ,diệt địa, khi vui thì ân trạch thương sinh”.
Khẽ lắc đầu mỉm cười, hắn thầm nghĩ “ giết người quá nhiều đôi khi cũng nên làm một chút việc tốt giải sầu, đây cũng là một cái thú vui tao nhã.”
Thiếu nữ kia vừa chạy đi không bao lâu thì có một trung niên vẻ mặt tươi cười đi tới trước mặt xuân đức nói:
“ thiếu gia mời qua bên này, nơi này chỉ dành cho tu sĩ bình thường, bên trong mới là nơi xứng với thân phận của thiếu gia người.”
Xuân đức nghe vậy thì khoát khoát tay nói:
“ ta người này cũng không cầu kỳ, vào bên trong làm gì mất công, nơi này được rồi. hôm nay ta vui, thưởng cho các ngươi một ít. bảo mọi người nhanh nhanh một chút, ta thấy đói rồi.”
Vừa nói xuân đức lại hào phóng đưa cho tên trung niên kia một bao lớn ma thạch.
Trung niên cầm ma thạch trên tay thì cười như nở hoa, hắn biết hôm nay bản thân chính mình gặp vận rồi, đột nhiên hắn cảm thấy thiếu niên trước mắt này thật là người tốt à. kẻ có tiền mà keo thì hắn gặp nhiều, toàn những tên ăn không trả tiền, còn dạng hào phóng như xuân đức thì hắn mới thấy được vài lần.
Đã xuân đức không muốn vào trong thì hắn cũng không miễn cưỡng, hắn gật đầu cười nói:
“ vâng. tiểu nhân sẽ nhanh đi đốc thúc mọi người.”
Trung niên đi rồi, xuân đức tùy tiện ngồi xuống một cái bàn gần đó, bắt đầu ngồi chờ món ăn của mình được mang lên. cũng ngay khi hắn vừa ngồi xuống bàn ăn thì lại có một tên thanh niên tuấn tú, thân mặc trường bào màu trắng cùng ngồi xuống đối diện với hắn.
Người thanh niên kia nhìn xuân đức cười nói:
“ huynh đệ ta có thể ngồi ở nơi này được không?”
Nhìn người thanh niên đối diện, thấy đối phương cũng không phải cái đám ruồi nhặng chuyên tới phá đám thì xuân đức cũng là mỉm cười , chào hỏi:
“ tùy tiện đi, sao cũng được. ngươi cũng tới đây ăn sáng sao? đã gọi món chưa?”
Người thanh niên đối diện gật đầu cười nói:
“ đúng vậy,