..-o0o..-
Tiếng cười của xuân đức vừa vang lên thì sắc mặt dương bát lang liền mạnh biến đổi, ánh mắt hắn khó tin nhìn xuân đức đang ôm bụng mà cười. hắn rõ ràng cảm nhận được tu vi của xuân đức không bằng hắn nhưng lại không bị khí thế hắn chấn nhiếp , cái này là vì sao?
Giữa lúc hắn đang nghi ngờ thì xuân đức lại ngưng cười, ngẩng đầu lên nhìn hắn nói:
“ nhân sinh phấn khích là đây sao, lão huyễn cùng lão hắc nói nhân sinh kích thích là cái này sao? quả thực khác biệt, đúng là rất mới mẻ, tiến tới đi tiểu tử , tiến lên đây để cho ta nhìn thấy can đảm của người nào?”
Dương bát lang nghe xuân đức gọi bản thân là tiểu tử thì trong mắt lóe lên hàn quang, hắn lúc này tiến lên nhưng chỉ vừa tiến lên vài bước thì hắn liền bị diệp yến ngăn lại trước người.
“ ngươi muốn làm gì, thiên ma viện là không thể đánh nhau, nếu ngươi đánh nhau trong này liền sẽ bị chế tài, nghiêm khắc xử lý, đến lúc đó gia tộc của ngươi cũng sẽ không bảo hộ được ngươi.”
Dương bát lang nghe vậy thì nhướng mày, sau đó thu hồi khí thế bản thân , có điều ánh mắt hắn lạnh lẽo nhìn về phía xuân đức cách đó không xa nói:
“ ngại vì quy củ thiên ma viện cùng nể mặt tiểu yến, hôm nay trước buông tha các ngươi các ngươi một lần, ta khuyên hai người các ngươi cũng không cần đi theo khúc hồn kia, đi theo khúc hồn phế vật này tuyệt đối sẽ không có quả ngon để ăn, nếu như các ngươi tới đầu nhập vào bổn thiếu gia, bổn thiếu gia vẫn là có thể suy tính một chút,ta sẽ thu lưu các ngươi.”
Xuân đức nghe vậy thì cười lạnh nói:
“ yên tâm, chỉ cần không chết người ta sẽ có cách thu xếp, nếu ngươi không ra tay để ta.”
Vừa nói xuân đức vừa nâng tay lên, trong tay hắn một đạo huyết quang lóe lên, huyết quang ngưng tụ hóa thành huyết kiếm, huyết kiếm vừa hiện xuân đức liền lăng không chém xuống.
“ vèo”
Huyết quang khổng lồ xuất hiện trực tiếp chém thẳng về phía hai người diệp yến cùng dương bát lang.
Hai người kia vừa cảm nhận một chút uy năng bên trong huyết quang thì sắc mặt liền trắng bệch.
Nhưng đúng vào lúc này hai âm thanh kinh sợ đồng thời vang lên.
“ dừng tay.”
Tiếp đó hai bóng đen từ một nơi góc tối gần đó lao ra bên ngoài, đồng thời hướng phía huyết quang xuất thủ , muốn ngăn cản huyết quang.
Xuân đức vừa nhìn thấy hai người xuất hiện thì liền cảm thấy không thú vị, vốn còn tưởng rằng sẽ là cường giả bậc nào mạnh mẽ, hóa ra cũng chỉ là hai con côn trùng hằng vương cảnh hậu kỳ mà thôi.
Xuân đức biết một kích này mà hạ xuống thì cả hai tên kia lẫn hai người khác đều phải chết không thể nghi ngờ, đến lúc đó lại có phiền phức rồi.
Khẽ búng tay một cái, huyết quang kinh khủng trong nháy mắt hóa thành đầy trời tinh quang màu đỏ lấp lánh.
Hai người vừa mới xuất hiện nhìn thấy vậy thì cũng lập tức thu tay lại.
Tiếp đó hai người che chắn ở phía trước diệp yến cùng dương bát lang, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm xuân đức.
Xuân đức nhếch môi cười tà:
“ không thú vì, đánh trẻ già ra mặt, các ngươi còn muốn hay không mặt mũi.”
Thấy hai người kia không nói một lời mà vẫn nhìn chằm chằm mình thì xuân đức phẩy phẩy tay nói:
“ đừng có ở đó nhìn, còn nhìn nữa các ngươi liền không nhìn thấy ngày mai.”
Dương bát lang sau một lúc thì mới hồi thần lại, hắn sắc mặt khó coi, có điều lúc này hắn lại làm bộ dạng không quan tâm, nhún nhún vai nói:
“ chỉ mạnh miệng, ta đứng nơi đây xem người dám làm gì ta, hừ, mặc dù tu vi ngươi có cao hơn ta nhưng đừng quên nơi này là thiên ma viện nếu ngươi dám động thủ thì phải gặp chế tài, hừ hừ, ngươi tốt nhất vẫn là nên tỉnh mộng đi thôi.”
Nghe vậy xuân đức cười nói :
“ vậy sao? ngươi tự tin như vậy à, vậy thì ngươi cứ đứng ở nơi đó ta nhìn xem nào.”
Vừa nói , xuân đức vừa bổ ra một cái huyết quang, huyết quang kia đi không nhanh không chậm, vừa đủ cho mấy người kia phản ứng, xuân đức không chế huyết quang như vậy dụng ý không cần nói ai cũng biết rồi.
Nhìn thấy huyết quang chém tới, sắc mặt dương bát lang cùng tên trung niên ở trước mặt hắn đồng thời biến sắc, lúc này đây hai người cũng không ai dám đứng lại đón đỡ , tất cả đều nhanh chóng bỏ chạy ra xa xa.
Nhưng rồi điều vi diệu lại xảy ra, huyết quang kinh khủng kia sau khi bắn ra bên ngoài chém lên vách tường thì lại hóa thành vô tận tinh quang màu đỏ nhìn đẹp mắt cực kỳ.
Diệp yến nhìn thấy vậy thì trong mắt hiện lên mấy ngôi sao nhỏ, nàng không khỏi ước ao nói:
“ cái này thật đẹp à.”
Về phần dương bát lang cùng hộ vệ của hắn thấy vậy thì sắc mặt lúc trắng lúc xanh, dương bát lang căm giận nói:
“ ngươi đùa nghịch chúng ta.”
Nghe vậy thì xuân đức khoanh tay trước ngực nhìn hắn cười lạnh nói:
“ ta đùa nghịch các ngươi đấy thì làm sao?”
Dương bát lang nghe vậy thì tức nổ phổi, hắn lúc này quát:
“ dương nhất đi lên giết chết tên này, hắn chỉ là đang hư trương thanh thế mà thôi , không gì phải sợ.”
Tên trung niên kia vừa nghe lệnh của dương bát lang thì liền hướng phía xuân đức công tới, có điều lúc này dương yến lại quát:
“ diệp tử ngăn hắn lại.”
Ngay lập tức tên cao thủ hằng vương cảnh bên phía diệp gia liền ngăn lại tên cao thủ bên phía dương gia.
Dương bát lang nhìn thấy diệp yến một lần nữa ra tay ngăn cản bản thân thì sắc mặt khó coi, trong lòng hắn thầm nghĩ:
“ con đàn bà ti tiện, đợi lão tử chiếm đoạt được ngươi liền chơi chết ngươi, hừ,