Mới nhìn thôi đã không có cảm tình rồi, nghĩ mà phải đứng lên con quái vật này có khi bị nó lây ghẻ cho thì khổ . con quái vật lai tạp này sau khi được thoát khỏi phong ấn một lúc thì bắt đầu lồng lộn lên, quậy phá tung trời, nhưng 12 chi của nó bị mấy cây hoa của lão hệ trồng bên cạnh quấn chặt nên cũng chỉ giẫy rụa vô ích.
Xuân đức tiến lại bên lão hệ , chỉ con quái vật lên tiếng chê bai nó :
" lão hệ ngươi thấy ta mà cưỡi con quái vật tạp giao này thì thành ra cái dạng gì. mới nhìn là đã không thấy hảo cảm rồi, xấu xí tới cực điểm, lại còn bốc mùi nữa. theo ta thấy thì dẹp chuyện này đi, ta không thích mấy con vật xấu xấu bẩn bẩn như thế này đâu ".
Lão hệ đang chuyên tâm thao túng mấy cây dây leo bên cạnh để khống chế con quái vật nghe xuân đức nói vậy nhịn không được trừng mắt, tức giận đạo :
" người ta quan tâm tới chiến lực của nó, chứ ai hơi đâu quan tâm tới cái diện mạo nó làm con khỉ khô gì. tới cảnh giới của mấy con quái vật này rồi ngươi thích hình dáng gì, kiểu nào nó cũng biến ra được hết. đúng thật là khổ cho ta quá đi, không đâu lại vớ phải thằng bạn bị thiểu năng. hu hu.".
Xuân đức thấy con hàng này lại bắt đầu bài ca muôn thủa thì ngay lập tức nịnh nọt lấy lòng:
" thôi nào, bây giờ ngươi nói cái gì ta cũng nghe, được chưa, nói cái gì cũng nghe lời hết".
Lão hệ khuôn mặt đang u ám, nghe vậy thì lập tức nghiêm túc , phán một câu xanh rờn :
" tuy hơi ngu nhưng biết nghe lời thì vẫn còn đào tạo được"
- đệch
Xuân đức cạn lời, biết thân biết phận đi qua một bên vẽ vòng tròn.
........
Thời gian trôi qua, khoảng 5 canh giờ. lão hệ vẫn đang còn dây dưa với con quái vật tà long kia. xuân đức khó hiểu hỏi :
" này ông bạn, người thích con quái vật này rồi sao hay mà quấn quít với nó cả mấy canh giờ vậy, ta đợi ở đây lâu lắm rồi này. muốn ta làm cái gì thì nói lẹ đi ta còn có chuyện khác phải làm, không rãnh ở đây xem ngươi diễn xiếc thú đâu".
Đợi một lúc lâu mà không thấy lão hệ đáp lại, xuân đức tính thôi đi ngủ cho béo thì dị tượng chợt hiện, cả con tà long quanh thân hình phát xạ ra từng luồng huyết quang, thân thể nó dần dần to lớn, to lớn hơn nữa, khi thân thể nó dài cả ngàn dặm, cao vạn trượng thì nó mới dừng lại. cả người nó bây giờ được bao phủ bởi vân vụ màu đỏ lượn lờ, phát ra khí tức vô cùng cường đại, ít nhất cũng là bất diệt cảnh lục tinh trung đoạn.
Thấy biến hóa này xuân đức không khỏi há hốc mồm, từ một con tạp mao bây giờ đã như một bá chủ một phương uy thế vô cùng, đúng là không có cách nào liên hệ được với nhau cả.
Lão hệ không biết chui từ đầu ra, bỗng nhiên xuất hiện ngay bên cạnh hắn khoe khoang thành tích:
" thấy ta lợi hại chưa, từ một con thần thú tà long bình thường , bây giờ đã có huyết mạch cao giai, lại còn trị hết ám tật cho nó nữa nên nó