Nhìn vào nơi thiếu nữ kia đứng ban đầu bây giờ đã thành một cái hố sâu không thấy đáy, xuân đức cười cười, hắn lại nhìn về phía hai kẻ còn sống đang run như cầy sấy kia , tâm niệm động một bàn tay hư ảnh che trời được tạo ra ngay lúc hắn đang tính tiễn đưa hai kẻ còn lại này một đoạn đường thì thiếu nữ mà hắn nghĩ đã chết lại ngoi lên từ trong cái hố bùn ra, vừa ngoi đầu lên nàng đã kêu lớn
" ta còn chưa chết tha...tha cho...tha cho bọn họ"
Nàng nói đứt quãng không ra hơi, tuy nàng chui ra từ hố bùn nhưng trên cơ thể nàng không dính bùn đất chút nào, chỉ dính be bét máu, hắn cũng lấy làm kì, nếu đã thanh tẩy rồi thì con để cả người dính máu như vậy làm cái gì.
Y phục của cô nàng bây giờ đã te tua, hai cánh tay bây giờ chỉ còn một cái, bị hắn đánh chúng thì hầu như sẽ ngay lập tức bị nhiễm độc, độc tố này không gây nguy hiểm tới tính mạng nhưng lại ngăn cản sự khôi phục của kẻ bị trúng độc nếu muốn trọng tố bộ phận bị mất nếu không có hắn hút độc thì gần như là không thể.
Xuân đức thu tay lại không tiếp tục ý nghĩ giết chết mấy người này. hắn lãnh đạm nói :
" mạng của ngươi cũng rất cứng đấy, chỉ là bất hủ cảnh thôi mà bị như vậy không có lập tức chết ngay ta cảm thấy hãnh diện thay ngươi , coi như giữ lời ta sẽ không giết các ngươi ngay bây giờ nếu như ngươi không chứng minh được giá trị của mình thì đừng hỏi tại sao ta nhẫn tâm".
Thiếu nữ kia cũng coi như có bản lĩnh, đối mặt với cái chết mà vẫn còn quan tâm tới hai người kia được. sau khi nàng thoát ra khỏi cái hố bùn việc đầu tiên là nàng chạy lại xem xét hai kẻ bị dọa sợ đang ngồi như người mất hồn trên mặt đất. nghe lời đe dọa của xuân đức nàng cũng không biểu hiện ra quá nhiều, nàng cung kính đạo :
" cảm ơn đại nhân đã không giết , việc đại nhân nói ta đều hiểu, ta đoán người là...".
Xuân đức dơ tay ra hiệu cho nàng không cần nói tiếp, hắn đạo " ngươi không cần đoán cái gì cả, ta chỉ hỏi ngươi đã là người của thiên thu thánh địa chắc ngươi biết nơi bọn chúng đang tại chứ ".
Xuân đức hỏi xong thì thấy trên khuôn mặt thiếu nữ kia hiện lên vẻ giãy dụa , một lúc lâu nàng vẫn không trả lời, xuân đức mất hết kiên nhẫn, cả người sát cơ lành lạnh, hắn lại chầm chậm nâng tay lên định cho ba người này một chưởng , cho bọn họ đi theo đám đồng môn khi trước.
Thấy xuân đức không kiên nhẫn lại chuẩn bị hạ thủ thì thiếu nữ kia không suy nghĩ nhiều nữa, hiện lên vẻ kiên quyết , nàng nói nhanh :
" ta biết, người của thiên thu thánh địa đang tập trung ở khu vực ngoại vi cách đây về phía nam cách nơi đây khoảng 800 vạn dặm".
Nghe vậy thì xuân đức thu tay lại, cười u ám đạo :
" tạm thời cho các ngươi sống thêm thời gian, đợi ta kiểm tra nếu là dám lừa dối ta thì khặc khặc. moi tim, uống máu chỉ là chuyện nhỏ, ta để cho ba người các ngươi tận hưởng lạc thú trên đời".
" vâng đại nhân, bọn ta hiểu rõ"
Không để ý tới biến đổi tâm tình của ba người, xuân đức cuốn ba người na di đi cùng. trên đường đi xuân đức gặp không biết bao nhiêu là đội ngũ, thế