Tại thiên ma đế quốc hôm nay là ngày kỳ dị nhất trong hàng ngàn năm qua, bầu trời một mảnh đỏ rực như lửa,gió cuốn mây vần giống như có hung thú đáng sợ nào đó đang ở bên trong khuấy động, từ bên trên bầu trời thi thoảng lại đánh xuống những tia chớp màu tím yêu dị.
Những thứ bị nó đánh trúng hình thành những sinh vật sống quỷ dị , những con ma thú bị đánh trúng thì phát ra những tiếng hét thảm rồi nằm xuống mà không dạy được nữa, nhưng không bao lâu sau những cái xác cháy đen bắt đầu biến hóa trên người chúng mọc ra thật nhiều cây lông nhọn hoắt, mọc ra vài cái đầu , ít thì 1 cái nhiều thì có cả trăm cái, đôi mắt chúng lóe lên những ánh sáng màu tím ma quái. chúng điên cuồng tấn công tất cả những người dân lưu lạc,tu sĩ, tạo nên thảm họa khủng bố trên cả đại lục.
Nhưng kỳ lạ thay những tia chớp màu tím kia chỉ xuất hiện tại những nơi hoang vu, ít người qua lại, còn những nơi tụ tập phần đông nhân loại thì lại không xuất hiện qua.
…….
Ở thiên ma đế đô tại trương gia không khí nguy hiểm khắp cả đại lục không có ảnh hưởng đến nơi này, mà thay vào đó là bầu không khí vui vẻ. nha hoàn chạy khắp nơi vô cùng náo nhiệt.
Ở trong một căn phòng xa hoa, lầu vàng đài các, bên trong căn phòng rộng lớn này chỉ có hai người, một người thiếu niên đang nằm đang nằm trên giường, một người khác là một thiếu phụ. người thiếu niên kia không ai khác chính là xuân đức vừa mới tỉnh lại, còn về phần thiếu phụ thì hắn tạm thời chưa rõ là ai.
Lúc này đây thiếu niên yên lặng nhìn người thiếu phụ.còn người thiếu phụ lúc này lại đang nắm lấy tay hắn khóc như lê hoa đái vũ, vừa khóc vừa tuôn ra một đống thứ ngôn ngữ mà chỉ có chúa mới biết, hắn nhìn chân chân vào người thiếu phụ nghi hoặc không thôi, sau một lúc thì hắn lại chuyển ánh mắt đánh giá xung quanh xem đây là nơi nào.
Một lúc lâu sau hắn đã xác định được một vấn đề là hắn cũng không biết nơi này là nơi nào. hoàn cảnh xa lạ, con người xa lạ, ngôn ngữ xa lạ. trong lòng hắn thoáng cái trở nên bối rối. hắn tự nhiên nghĩ đến một cái nguyên nhân.
Về phần người thiếu phụ kia thấy hắn một lúc lâu vẫn không hề nói một tiếng nào, lại nhìn biểu tình giống như là chưa từng quen biết nàng khiến cho trong lòng nàng một trận quặn đau, nước mắt của nàng lại một lần nữa tuôn trào, nàng ôm lấy xuân đức mà khóc.
Nhưng vào đúng lúc này có một người đi vào bên trong này, tiến tới bên cạnh thiếu phụ nhỏ giọng nói cái gì đó, thiếu phụ lắng nghe, sau một lúc thì khẽ gật đầu. tiếp đó nàng kéo chăn đắp cho xuân đức, đã vậy còn hôn hắn nhẹ hắn một cái lên trán.
Sau đó nàng mới rời đi. nhưng di ra tới cửa thì thiếu phụ kia cũng không có lập tức rời đi mà quay lại nhìn hắn bằng ánh mắt thương yêu,một lúc sau