Sau khi cùng với viện trưởng của thiên long viện nói chuyện cùng nhau một lúc lâu, đồng thời đưa cho viện trưởng tờ giấy mà ông hắn bảo là nhất định phải đưa tới tay viện trưởng của thiên long viên xong thì hắn liền rời đi chủ phong, quay về phòng của mình.
Có điều khi hắn định quay trở về hắn lại được lão viện trưởng ưu ái giữ lại dẫn đi xem một căn phòng tu luyện, căn phòng tu luyện này ở ngay bên cạnh phòng của lão viện trưởng. bên trong phòng có đủ mọi loại trận pháp bổ trợ cho tu luyện, không những thế các thứ như linh đơn diệu dược linh thạch gì cũng có rất nhiều.
Thêm vào một cái nữa là căn phòng này có thể ngăn cản hồn niệm của các cường giả thăm dò, chỉ cần tiến vào bên trong thì không ai biết bản thân đang làm cái gì so với việc ở lại khu ký túc của học viện thì tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Sau khi giới thiệu xong căn phòng cho dực đức thì lão viện trưởng mỉm cười ôn hòa hỏi:
“làm sao? đối với căn phòng tu luyện này có vừa lòng hay không?”
Dực đức cũng là vui mừng ra mặt, hắn thật thà vô cùng nói:
“căn phòng này mặc dù không lớn lắm nhưng đầy đủ tiện nghi, thêm vào đó lại có rất nhiều linh đơn diệu dược linh thạch các loại, khi nào cần tiền thì có thể bán đi một ít. nói chung nơi này thật tốt so với nơi ở trước kia thì tốt hơn nhiều.”
Lão viện trưởng nghe vậy thì vỗ vai hắn một cái, vẻ mặt mang cười nói:
“thích thì cứ ở lại đây tu luyện, nếu có gì không hiểu thì đi qua hỏi ta. được rồi ta hiện tại cũng có việc cần giải quyết khi nào có thời gian lại sẽ tới chỉ điểm cho hai tiểu gia hỏa các ngươi tu luyện.”
Dực đức cùng vũ y lúc này đều là hơi khom người cúi đầu nói:
“cảm ơn viện trưởng đã quan tâm.”
Lão viện trưởng nhìn thấy vậy thì vuốt vuốt chòm râu của mình sau đó cười lên ha hả. lại nói khích lệ thêm vài câu thì lão viện trưởng mới rời đi, về phần xuân đức cùng vũ y lúc này thì đi vào bên trong phòng mới của mình.
Sau khi vào bên trong thì hắn liền đóng lại cửa phòng. vào căn phòng mới hắn chỉ nhìn sơ qua một chút rồi sau đó cùng với vũ y tiến vào bên trong không gian trồng trọt của bản thân.
Không gian trồng trọt tự hành thế giới riêng tuy không quá lớn nhưng nếu chỉ có 2 người thì lại rộng lớn vô cùng, ở trong này tha hồ thích làm gì thì làm, do nơi đây là thế giới thu nhỏ nên so với bên ngoài không khác biệt nhiều, nơi này có ánh sáng dịu, cũng có mây có gió, nói chung thật đẹp, nằm trên bãi cỏ, bắt chéo chân ngửa mặt nhìn trời thấy thật thư thái.
Vũ y ở bên cạnh cũng làm theo hắn, có điều chỉ được một lúc thì cô bé kia liền lăn sang một bên ngủ mất, hắn nhìn thấy thế thì mỉm cười, đôi khi hắn cảm thấy cuộc sống như vậy cũng quá tốt rồi, cũng không mong gì hơn nữa.
Sau khi nhắm mắt cảm nhận từng cơn gió nhẹ thổi qua được một lúc thì hắn cũng ngủ thiếp đi lúc nào không hay biết.
…..
Thời gian qua nhanh, cũng không biết là đã qua bao lâu. dực đức cuối cùng cũng tỉnh lại sau giấc ngủ say, vừa ngồi dậy thì hắn liền nhìn qua bên cạnh nhìn xem có nhìn thấy vũ y hay không, thấy vũ y ở bên cạnh thì hắn tự dưng cảm thấy nhẹ nhõm.
Nhìn quanh không gian nơi đây dực đức đột nhiên nảy ra một cái sáng kiến, hắn lúc này muốn cái tạo không gian nơi đây, muốn mở rộng không gian nơi này, trồng thêm thật nhiều cây cối.
Nhưng mà hắn bi ai phát hiện mình không biết nên làm sao để mở rộng không gian nơi này cả. đột nhiên hắn nhớ tới đến lan lan, hắn lúc này cố gắng câu thông với lan lan có điều cô bé kia không biết đã đi đâu mất, hắn không có gặp được lan lan.
Tuy không có gặp được lan lan nhưng hắn lại gặp được một người khác, có điều người kia rất thần bí hắn chỉ nghe được giọng nói mà không nhìn thấy mặt.
Nhưng mà đối với câu hỏi của hắn thì người kia đều nhất nhất trả lời. đã vậy lúc cuối người thần bí kia còn cho hắn thêm mấy quyển bí tịch công pháp.
Có được câu trả lời thì hắn cũng biết nên làm sao để mở rộng không gian nơi này. thực ra không phải hắn có thể mở rộng mà là người kia khảo nghiệm hắn chỉ cần hắn làm theo yêu cầu của người kia là được, làm tốt thì người thần bí kia sẽ giúp hắn mở rộng không gian nơi đây.
Dực đức tính cách đơn thuần, hắn cũng không có suy nghĩ quá nhiều về việc này. biết được cách có thể mở rộng không gian nơi đây thì hắn liền tìm biện pháp lấy được đồ vật tới tay mang về cho người thần bí.
....
Mang theo vũ y ra ngoài không gian trồng trọt, tiếp đó hai người đi ra khỏi phòng tu luyện sau đó ly khai chủ phong. trên đường đi hắn cũng không có gặp được người nào một đường thuận lợi xuống núi.
Sau khi xuống núi thì việc đầu tiên hắn làm chính là đi tìm nhị tỷ lam vũ của hắn. có điều khiến hắn thất vọng rồi nhị tỷ hắn đi làm nhiệm vụ gì đó vẫn chưa có trở về học viện. không gặp được nhị tỷ của mình dực đức lúc này mang theo vũ y đi ăn các món ngon đặc sản bên trong thiên long thành.
Thực ra thì chẳng phải đặc sản gì thì hai người cũng đều ăn, cái gì chưa từng ăn qua thì giờ ăn thử luôn một lượt. sau khi ăn thấy ngon thì mua thêm mấy phần để dành, tất cả mọi thứ hắn đều bỏ vào bên trong không gian trống trọt.
Có điều đang lúc hắn thưởng thức sơn hào hải vị thì lại thấy ở bên ngoài có một ít trẻ nhỏ ăn xin, gương mặt tuy không bẩn thỉu,