" mọi thứ vẫn ổn không có gì đáng ngại , bộ thân thể kia của ta được làm bằng vật liệu hiếm có trên đời không dễ bị hủy vậy đâu.mà cũng không có việc gì cần ngươi giúp cả, lần này gặp ngươi là để nói cho ngươi biết thứ có thể giúp ngươi rút ngắn thời gian phát triển , một lần có thể tăng lên đến sinh mệnh cấp 2" .... lão hệ nói.
Xuân đức nghe lão hệ nói là không có việc gì thì cũng an tâm lại một chút , còn cái vấn đề thứ hai có một vật giúp hắn có thể tăng lên sinh mệnh thể cấp 2 thì hắn không quan tâm lắm, vì những thứ như thế thì thường rất quý và hiếm, không có may mắn thì tìm cả đời cũng không thấy, hắn cũng không tự cho rằng mình có cơ may như vậy.
Nhưng nếu là lão hệ mất công tìm kiếm phương pháp giúp hắn thì hắn vẫn là lắng nghe, nhìn lão hệ hắn nói :
" có phương pháp gì nói nghe thử"
Lão hệ cười bí hiểm rồi ghé sát tai hắn nhỏ giọng nói :
" ..... bla bla..."
Càng nghe thì khuôn mặt của xuân đức càng đen lại, cuối cùng là khuôn mặt hắn đen như đít nồi. dùng một tay đẩy thằng bạn nhìn có vẻ hiền lành nhưng thực chất là một tên vô liêm sỉ ra, hắn nhìn thằng bạn sinh tử của mình xem thường nói :
" chú khi nào bị hắc hóa như vậy rồi , đừng có mà nói mấy cái việc đó với anh. bảo anh đi ra ngoài giết người còn được chứ làm cái trò kia thì thôi đi, nghĩ thôi đã thấy muốn nôn rồi , cứ tưởng mi có cái ý tưởng gì hay ho không ngờ óc toàn sh*t cho ra cái ý tưởng biến thái như vậy ".
Lão hệ không cho là đúng nói :
" chỗ người thân nên mới nói thật cho ngươi biết vậy mà ngươi đã không biết cảm ơn lại còn khinh bỉ ta hắc hóa , ngươi thấy việc giết người và việc ta nói cái nào tốt hơn, nào nào suy nghĩ kỹ lại đi theo cách của ta thì ngươi chỉ cần mỗi ngày mệt một chút là có thành quả ngoài mong đợi ngay ".
Xuân đức nhìn thằng này thật sâu sau nó phun ra đúng một câu :
" biến đi, ta không có cái ham muốn đó".
" không suy nghĩ lại một lần sao ? "..-lão hệ vẫn tiếp tục dây dưa.
" không, thích thì mi tự đi mà thực hành ta thì miễn, bị thương nên đầu óc cũng bị có vấn đề rồi, mi nên về tĩnh dưỡng đi , kẻo bệnh nặng thì khổ đấy , thôi ta ra ngoài đây nói chuyện một lúc chẳng được gì, lần sau mà còn như thế này thì chú xác định luôn đi". nói xong thì xuân đức cũng biến mất, để lại lão hệ một mình.
......
Bên ngoài xuân đức lại một lần nữa mở mắt, khi hắn mở mắt ra thì thấy 8 người bọn tử yên đều đang an tọa xung quanh , hắn vừa mở mắt ra thì cả 8 người cũng đồng loạt tỉnh lại. không đợi mọi người hỏi hắn đã lên tiếng hỏi trước :
" ta chỉ muốn hỏi tu sĩ dưới bất diệt cảnh của hắc vương tông và ma môn lần này có bao nhiêu người , thứ khác thì không cần nói "
Thấy ngữ khí của xuân đức hình như có vẻ không vui nên ánh nguyệt khi trả lời cũng rất dứt khoát, nàng nói :
" không tới 2 vạn người thưa chủ nhân "
Xuân đức nghe vậy thì ngay lập tức hiện lên vẻ thất vọng, chỉ có chưa tới 2 vạn người quá ít rồi, hắn bây giờ cần cũng ít nhất khoảng 1 triệu tu sĩ bất hủ cảnh