Những đột nhiên xuân đức cảm thấy không đúng lắm, trong lòng hắn thầm nghĩ “vì sao một lại phải sợ tiểu yêu tinh này chứ. tiểu yêu này so với mình thì thấp hơn rất nhiều thêm vào đó nó có thể làm gì mình được sao? đúng vậy không cần phải sợ.”
Giữa lúc xuân đức đang suy nghĩ lung tung thì đột nhiên lan lan lại giật giật góc áo hắn, xuân đức nhìn qua hiếu kỳ hỏi:
“có chuyện gì vậy lan lan?”
Lan lan không nói gì mà chỉ lắc đầu, xuân đức thấy vậy thì buồn bực không thôi. nhưng ngay vào lúc này đột nhiên hệ thống phụ trợ hiện lên, trước mặt hắn xuất hiện một mặt hình ánh sáng màu lam nhạt.
Xuân đức tò mò nhìn lên thì phát hiện ở phần nhiệm vụ có thông báo mới, thấy vậy hắn không khỏi kỳ quái nói:
“nhiệm vụ mới đại ca muốn cho ta đi làm cái gì sao?”
Tò mò mở ra nhiệm vụ thì xuân đức nhìn thấy.
Nhiệm vụ quan trọng : tiêu diệt địa ngục tông, thu thập vẫn thạch, thành lập thế lực.
Miêu tả nhiệm vụ: muốn sống tốt hơn người khác thì phải tranh giành với người khác, địa ngục tông có thứ mà chúng ta cần hay đến đó lấy thứ thuộc về chúng ta, sức mạnh một người hữu hạn hãy thành lập thế lực để có thể sức mạnh.
Khen thưởng : bí mật.
Nhìn xong nhiệm vụ thì xuân đức không khỏi nao nao, đây là đại ca muốn hắn ra ngoài ăn cướp sao, của người ta mà mình cần thì thuộc về của mình trên đời đâu có cái đạo lý này chứ. nhưng mà không hiểu sao xuân đức làm cảm nhận được một cổ phấn khích ở trong đó, trước kia chỉ có người khác bắt nạt hắn, chèn ép hắn nhưng hiện tại cũng là lúc hắn chuyển mình rồi.
Nở một nụ cười vui vẻ , không để ý tới tiểu xà yêu xuân đức lúc này mang theo hai người lan lan cùng vũ y vào bên trong lâu đài sinh mệnh tham quan.
Thực sự mà nói thì lâu đài này không có gì hết, ngoại trừ vẻ đẹp cổ kính bên ngoài ra thì không có gì cả nội thất bên trong sơ sài vô cùng. hơn nữa phòng nào cũng giống phòng nào, một chiếc bàn đá chín cái ghế xung quanh cùng một cái giường ngọc. cả căn phòng chỉ có vậy ngoài ra không còn gì khác.
Đi qua mấy gian phòng thì xuân đức lập tức mất hết hưng phấn, hắn lúc này cũng lười đi tiếp. nhìn qua bên cạnh hướng về hai cô bé xuân đức nói:
“chúng ta đi ra bên ngoài chơi đi, cái lâu đài này không có hết.”
Hai người lan lan cùng vũ y nghe vậy thì lập tức gật đầu không hề do dự, hiển nhiên hai cô bé cũng không mặn mà gì với việc đi xem mấy căn phòng không có gì kia.
Tiếp đó ba người đi ra ngoài rời đi lâu đài sinh mệnh, khi đi ra bên ngoài thì hắn cũng nhìn thấy tiểu xà yêu kia có điều hắn cũng không muốn chơi với con tiểu yêu khó ưa này, vậy là hắn bỏ mặc tiểu xà yêu sau đó mang theo hai người vũ y cùng lan lan rời đi.
Có điều hắn còn chưa có đi xa thì đã nghe được ở phía sau thanh âm của tiểu xà yêu:
"các ngươi đi đâu vậy đợi ta đi cùng với.”
Xuân đức không để ý tới con tiểu xà yêu kia mà tiếp tục lăng không bay đi, thấy bọn người xuân đức không có đợi mình thì tiểu xà yêu tăng nhanh tốc độ, chỉ nhoáng lên một cái nó liền đã đuổi theo được nhóm người xuân đức.
Ngồi trên vai xuân đức, tiểu xà yêu một bộ ta không vui nhìn hắn sau đó nói:
"quỷ hẹp hòi."
Xuân đức nghe vậy thì quay qua nhìn tiểu xà yêu, nhìn thấy con nhân yêu này đang phồng má nhìn hắn thì nhẹ dùng hai ngón tay bóp lấy má con xà yêu này sau đó nói:
"ta với ngươi cũng không phải thân thích hay bà con gì cả, làm sao ngươi cứ theo ta không rời thế, không phải ngươi bảo ta đần sao, ta đần thì đừng có chơi với ta, ngu ngốc có thể lây lan đấy."
Tiểu xà yêu xụ mặt nói:
"cái gì chứ, ta chẳng qua là chưa có bạn thôi, ra ngoài ta đi kết bạn khi có bạn mới rồi thì không cần ngươi nữa."
Xuân đức nghe vậy thì sắc không khỏi đen lại, hắn rất bạo lực cầm lấy tiểu xà yêu ném ra xa xa, nhìn tiểu xà yêu bay đi hắn nói:
"đừng theo có đi theo ta, chúng ta chia tay từ đây."
Tiểu xà yêu lộn vài vòng trên không trung sau đó liền dừng lại, vừa dừng lại thì nó lại bay về phía xuân đức, lần này nó dùng cái đuôi rắn dài ngoằng của mình quấn quanh cổ của xuân đức, hai tai nhỏ nhắn thì ôm lấy đầu hắn.
"ta đã kết bạn được đâu, khi nào ta kết bạn được thì mới tính chứ."
Tiểu xà yêu nhìn nhỏ nhắn đáng yêu nhưng sức mạnh thân thể rất lớn, nó cuốn một cái mà khiến cho xuân đức cảm thấy cái cổ của mình sắp gãy lìa vậy, bị nghẹt thở sắc mặt hắn trướng tới đỏ bừng, vừa dừng hay tay gỡ đuôi của tiểu xà yêu vừa lớn tiếng mắng:
"đậu đen thả, thả nhanh ,siết thêm tí nữa là ta đi đời nhà ma luôn đấy."
Tiểu xà yêu kiên quyết nói:
“không buông.”
Xuân đức khó khăn kêu lên:
“buông ra nhanh ta sắp chết tới nơi rồi.”
Tiểu xà yêu càng cuốn chặt hơn, đồng thời nói:
“không buông, để ngươi chết luôn dám bỏ ta lại một mình.”
Xuân đức khó thở nói:
“mẹ mi nửa nhanh thả, ta chết thật đấy.”
Tiểu xà yêu nói:
“không thả, để chết luôn.”
Cuộc giằng co kéo dài một lúc lâu nhưng đến cuối cùng thì xuân đức vẫn là người phải nhân nhượng sau đó còn phải xin lỗi tiểu yêu tinh đáng ghét kia.
......
Sau khi rời khỏi không gian vong linh đi ra bên ngoài thì xuân đức liền lệnh triệu tập mọi người, mệnh lệnh vừa xuống trên dưới bang phái từ đầu lĩnh cho đến tiểu lâu la rất nhanh liền tập hợp đầy đủ.
Nhìn qua mọi người xuân đức nói:
“mang theo những thứ cần thiết chúng ta chuẩn bị rời đi nơi đây.”
Mọi người nghe vậy thì rất ngạc nhiên, lúc này có người hỏi:
“chủ nhân định dẫn mọi người đi đâu.”
Xuân đức thản nhiên nói:
“cũng không biết nữa, có điều cứ đi ra bên ngoài rồi tính ở lâu trong này các ngươi không cảm thấy chán sao? muốn làm ăn cướp cũng phải ra ngoài mở mang đầu óc chứ ru rú trong này thì cướp ai được, thôi không nói nhiều quay về chuẩn bị đi.”
Đám người dưới nghe vậy thì cũng cảm thấy rất có lý, bọn hắn ở bên trong huyết long sâm lâm uy danh cực thịnh nhưng cũng vì uy danh của bọn hắn mà không người dám lui tới nơi đây, thành ra dạo này bọn hắn muốn sinh sống chỉ có thể dựa vào săn bắn cùng hái lượm mà thôi.
Mọi người quay về chuẩn bị, tất cả những thứ cần thiết đều được bỏ vào bên trong nhân không gian, không qua bao lâu thì đã thu thập xong.
Sau khi thu thập xong thì mọi người lần nữa tập hợp lại với nhau. nhìn mọi người đã tập hợp đông đủ thì xuân đức liền ra lệnh lên đường.
Bọn hắn rời đi nhưng cũng không có phá hủy căn cứ nơi đây mà cứ để như vậy, nếu cần thiết lại có thể một lần nữa quay trở về.
Xuân đức mang theo người rời đi huyết long sâm lâm thì các thế lực khác mừng rỡ vô cùng, nguyên một đám không ai bảo ai đều tới đưa lễ vật tặng cho nhóm người xuân đức, đã vậy còn thiết đãi yến tiệc.
Dọc đường đi ra nhóm người xuân đức có thể nói là ăn đến bội thực, xuân đức cũng là lần đầu tiên thấy đám người kia nhiệt tình như vậy.
…...
Sau nhiều ngày ăn uống linh đình thì nhóm người có cả ngàn thành viên của xuân đức cũng đã có thể đi ra bên ngoài huyết long sâm lâm.
Có điều sau khi đi ra bên ngoài này thì xuân đức liền dừng lại. nhìn thấy hắn đột nhiên dừng lại thì một tên thân tín hỏi:
“có chuyện gì sao chủ nhân? ở bên ngoài này có nguy hiểm gì à?”
Xuân đức gãi gãi đầu ngượng ngùng đáp:
"nào có cái quái