Một ngày này bên trong không gian vong linh, xuân đức cùng vô địch đồng thời cuồng tiếu :
" ha ha ha, mẹ nó chứ đây mới là kiệt tác à, khôi lỗi có thể tu luyện . ha ha , ta thấy phục bản thân sát đất."
Vô địch kế bên cười hắc hắc nói :
" không thể không nói, tên đầu đất nhà ngươi có lắm trò thật. một chi khôi lỗi mạnh mẽ lại dung hợp thêm thuộc tính của tử linh sinh vật đúng là thượng thừa. 108 tên tinh quân cảnh sơ kì, với đội ngũ này thì trận chiến trước mắt ngươi thừa sức quét ngang."
Nghe được câu này xuân đức nhìn vô địch như nhìn thằng ngu vậy. vô địch thấy mình cũng không có nói gì sai, hắn nghi hoặc hỏi :
" làm sao lại nhìn ta như vậy ? "
Xuân đức lúc này mới nhàn nhạt nói :
" làm sao phải quét sạch đám kia, ngu gì làm như vậy cơ chứ, ta đâu có ngu. mi biết đây ta tu luyện là cần sinh mệnh cùng sinh hồn, chẳng lẽ cả ngày phải đi khắp nơi gây chiến sao ? làm như vậy sớm muộn cũng là kẻ địch của thiên hạ . ta cũng không ngại làm địch thiên hạ nhưng tiền đề là phải có thực lực đỉnh cao."
" vậy mi muốn làm gì ? " vô địch lại hỏi.
Xuân đức cười tà ác nói :
" đương nhiên là tạo nên một chiến trường ngày ngày có giết chóc rồi, mà số lượng người chết mỗi ngày sẽ là hàng vạn trở lên, như vậy hàng ngày ta sẽ có tài nguyên tu luyện liên tục. ta cũng không giới hạn chiến tranh trong nhân loại mà sẽ cho chiến tranh lan đến các tộc quần khác nữa."
Vô địch lúc này mới minh bạch ý đồ của xuân đức, hắn lúc đầu còn hỏi vì sao xuân đức có thể vì vài chục triệu người chết lại nổi trận lôi đình hóa ra chỉ là diễn kịch để thực hiện âm mưu thâm độc hơn.
" mi càng ngày càng âm hiểm."
Xuân đức gật đầu thừa nhận :
" đúng vậy, vì sao ta phải đau lòng cho người khác, mấy người bọn họ cũng chỉ là công cụ cho ta mà thôi, bọn chúng dựa vào ta mà sinh vậy cũng nên làm ra một chút công hiến. ta là người nhỏ nhen ta chỉ vì người thân của ta mà thôi, còn những kẻ khác sống chết mặc bay."
Hắn lại nói thêm :
" người nghỉ mười bốn năm trước ta không biết ác ma điện cầu cứu sao? đương nhiên là ta biết nhưng ta giả vờ không biết. ta hi sinh mấy chục triệu mạng môn nhân đổi lấy kế hoạch ngày hôm nay, không lý do gì mà lại vì xúc động báo thù mà phá hư kế hoạch mấy chục năm của ta."
Vô địch cũng không có trách xuân đức vô tình mà cười nói :
" ông bạn làm tốt lắm, không hổ sau khi đồ sát hàng ức sinh linh tâm tính khác xưa nhiều, ngày trước ta còn lo mi tuân thủ cái nguyên tắc người không phạm ta, ta không phạm người. vậy kế hoạch tiếp theo thế nào nói nghe một chút"
Xuân đức cười bí hiểm nói :
" ngày mai ở giữa cái chiến trường đại lục sẽ xuất hiện thiên địa dị tượng sau đó... hắc hắc... tiếp theo sau đó người đến đây sẽ rất nhiều. hắc hắc. ngươi nói xem mấy đại chủng tộc cùng nhau tranh cướp bảo vật sẽ là tình trạng như thế nào."
Vô địch cũng cười híp mắt nói :
" chiêu này đủ độc, chỉ cần ta lợi dụng một chút kỹ xảo sẽ không ai nghi ngờ."
Xuân đức bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó nói :