Xuân đức nói đến hời hợt nhưng khi lam vũ nghe được hai chữ tinh quân thì như bị sét đánh, nàng tuy tài thô học thiển nhưng là tinh quân đại biểu cho cái gì, đây là tu sĩ đạt tới tinh quân cảnh mới có thể thêm vào sau đạo hiệu của mình.
Nàng cúi người cung kính hướng tuyết anh xin lỗi :
" xin lỗi tiền bối , bắt người phải đợi ngoài này mong tiền bối thứ lỗi, xin mời tiền bối theo ta vào trong."
Tuyết anh hài lòng nói :
" không trách, nếu nha đầu như ngươi có thể dò xét được cảnh giới của ta thì ta không phải là tinh quân cảnh nữa rồi. biết kính trên nhường dưới, tư chất rất tốt sau này tất thành nhân vật phong vân một cõi, chẳng bù cho tam đệ của người , luôn khiến ta phải lo lắng. đáng tiếc, đáng tiếc."
Xuân đức nghe phần đầu thì không sao nhưng nghe tới phần sau thì lườm tiểu bà nương này, nàng thật coi mình thành đệ tử của nàng rồi. những người khác thì nhịn cười gần chết, ngoài mặt vẫn phải cúi đầu như đang lĩnh giáo.
Lam vũ có chút thụ sủng nhược kinh ,nàng liên tục nói " không dám, không dám."
Cứ như vậy xuân đức cùng mọi người theo vào bên trong trương gia, trên đường có vô số ánh mắt đổ dồn về phía bên này những cảm nhận được khí tức mạnh mẽ trên mỗi người đi vào bọn họ không dám nhìn nhiều, chỉ là lén lút nhìn một cái rồi thôi. nhưng khi thấy được nhan sắc như tiên nữ kia cả đám trong lòng đều nhảy bịch bịch.
Vừa lúc lam vũ dẫn mọi người đi qua một cái trạch viện thì từ bên trong nơi đó đi ra một lão giả tiên phong đạo cốt, cả người bộ lam bào không gió tự bay. đi bên cạnh ông lão kia là một thanh niên tuấn mạo phi phàm , khí tức nội liễm.
Lam vũ nhìn thấy lão giả này vẫn là dừng lại một chút chào hỏi :
" lê trưởng lão tốt."
Lão giả cũng để ý tới bên này , hắn nhìn qua đám nữ nhân thì hai mắt cũng phát sáng, trong lòng thì thầm than , nữ nhân thật xinh đẹp. nam tử phía sau lão giả cũng là một trận rung động,nữ nhân hắn chơi qua không ít nhưng hắn còn chưa bao giờ nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp như vậy. trong lòng hắn dâng lên dục vọng muốn chiếm hữu.
Trong khi hai sư đồ lê trưởng lão gì còn đang chìm đắm trong dục vọng thì kim phượng hoang phía sau ánh mắt hiện sự lăng lệ, uy áp khủng bố từ nàng phát ra đè ép cho hai người trước mắt quỳ rạp xuống đất. xương cốt vang lên lách cách.
" các ngươi muốn chết sao lại dám không kiêng nể gì dùng ánh mắt như vậy nhìn chúng ta."
Lão giả họ lê lúc này mới ý thức được vấn đề, đầu hắn mồ hôi đổ như mưa. hắn chưa khi nào cảm nhận cái chết gần như vậy muốn mở miệng cầu xin tha thứ nhưng lại không cách nào mở miệng ra.
Xuân đức bên cạnh nói :
" được rồi sư tỷ, một tiểu nhân vật mới bước sao tạo hóa cảnh mà thôi nhưng dù sao người ta vẫn có quyền suy nghĩ à, cái đó là tại ngươi xinh đẹp bọn họ mới có ý định cùng ngươi lên giường bằng không thay vào đó là một bà lão thì sẽ không có trường hợp như bây giờ. hắc hắc." xuân đức cười đến đê tiện, bị xuân đức nói thẳng ra kim phượng hoàng càng thêm tức giận.
Đang lúc nước sôi lửa bỏng thì một tên trung niên mày rậm nhanh chân chạy lại nơi này , lúc đầu nhìn thấy đám nữ nhân tuyết anh vẫn là không nhịn được thất thần nhưng hắn rất nhanh thì thanh tỉnh lại. hắn lại gần khom người cung kính nói :
" các vị tiền bối không biết lê trưởng lão chúng ta đã làm việc gì đắc tội mà lại khiến chư vị tiền bối tức giận như vậy? "
Xuân đức bên cạnh đâm thọt nói :
"