Tản ra niệm lực xuân đức rất nhanh tìm thấy con bé kiều kiều cùng tứ đệ của hắn. cũng lười tới nơi gọi hai người bọn nó xuân đức trực tiếp truyền âm gọi hai người lại đây. nhìn cô gái đi sau mình hắn chỉ một cái quán nước ven đường nói :
" uống chút nước đợi người tới."
Xuân đức lời ít ý nhiều, cô gái đi theo phía sau hắn tiến vào quán nước ven đường. nhìn trong tay cái nhẫn không gian họa tiết rất đặc biệt hắn cảm giác cái nhẫn này rất không tầm thường nhưng không tầm thường chỗ nào thì hắn chịu. đợi lúc nào vô địch tên kia có thời gian rảnh thì sẽ hỏi hắn một chút.
Xuân đức chỉ mới suy nghĩ một chút thì đã thấy kiều kiều cùng lão tứ của hắn mang theo mấy người tới nơi đây. đứng dậy đưa cho tiểu nhị vài viên linh thạch hạ phẩm , nhìn cô gái hắn bình thản nói :
" ngươi đã tới , chúng ta lên đường."
Hai người cùng đi ra ngoài. mấy người đến gần chạm mặt nhau thì xuân đức phát hiện cô gái đi theo phía sau hắn cùng với hai đứa em của hắn rất quen biết. quả nhiên vừa đến gần thì nha đầu kiều kiều kia đã hô to gọi nhỏ.
" vũ thư tỷ tỷ , sao tỷ lại đi cùng với tam ca vậy."
Xuân đức lúc này mới biết cô gái đi theo phía sau mình tên vũ thư, hắn cũng không có biểu hiện gì quá khích, chỉ là nhìn tứ đệ hắn nói :
" có ai muốn về nhà cùng ca không hay là ở đây chơi thêm vài ngày ? "
" mới ra ngoài đi chơi được mấy hôm , muội không muốn về đầu." kiều kiều phía sau vội la lên.
Trương thiên gật đầu nói : " đệ cùng ca trở về ? "
Xuân đức đánh mắt nhìn qua hai người đi cùng tứ đệ hắn , một nam một nữ thần tình cao ngạo , luôn dùng ánh mắt bề trên đánh giá người khác nhưng dù sao người ta cũng không đụng chạm gì tới hắn, hắn cũng lười cùng những kẻ này kéo lên quan hệ."
" đi thôi."
Một nam, một nữ kia thấy xuân đức xem hai người bọn họ như không tồn tại thì sắc mặt có chút lạnh , bọn họ cũng không phải là cái gì a miêu, a cẩu. mà là con cháu dòng chính của một lục phẩm thế lực đỉnh tiêm so với trương gia còn mạnh hơn một chút. bây giờ đã là môn nhân của một ngũ cấp tông môn địa vị trước kia đâu bằng nay vậy mà có người dám không nhìn bọn họ ?
Nữ nhân kia nhìn xuân đức có chút tức giận nói :
" ngươi là tam ca của trương thiên nhưng ít ra cũng phải cho hai người bọn ta một ít mặt mũi chứ. sao lại có thể làm như vậy, dù sao chúng ta đều là sư huynh, sư tỷ của hắn"
Xuân đức đi cũng không quay đầu lại nói :
" cứ xem như ta không tồn tại đi."
Tên nam tử kia khuôn mặt đầy bất thiện từ không gian giới nhẫn lấy ra một cây trường kiếm nhắm thẳng về xuân đức đánh tới.
" dám không nhìn chúng ta phải cho ngươi biết cái gì là làm người thì phải tôn trọng cường giả."
Người xung quanh thì vây lại xem náo nhiệt, bên trong tù long thành đấu võ là chuyện thường tình miễn không chết người là được. xuân đức quay lại cũng chẳng thèm ý niệm vừa động tên sư huynh của tứ đệ hắn bỗng nhiên quần rớt mất, thành ra tên kia biến thành kiếm khách không quần.
Mọi người xung quanh đều ồ lên kinh ngạc, tên kia cảm thấy ở dưới mát mát không kiềm được nhìn xuống , vừa nhìn xuống hắn kém chút nữa ngất đi quần của hắn bị tuột từ khi nào rồi bên dưới trống không một mảnh. trong lúc thất thần không khống chế tốt phi hành , hắn đâm thẳng vào một bức tượng đá bên đường.
Đám nam nhân bên đường lại