Cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc, vô ưu vô lo kéo dài gần 50 năm , có mộng điệp tinh quân ở thiên long thành vô tình khiến cho thiên long thành biến thành một trung tâm kinh tế, nơi giao thương, buôn bán của võ giả trong thiên hạ.
Thiên long thanh qua đi 50 năm đã biến thành một thế lực đỉnh tiêm ở thiên long vực , còn trương gia thì trở thành một thế lực lánh đời thần bí có tứ phẩm thế lực đứng phía sau.
Ngày hôm nay sau khi thông báo với mọi người mình sắp rời đi ,xuân đức lại một lần nữa để lại một khối tài sản khổng lồ cho trương gia, vô số linh thạch từ thấp tới cao, công pháp cùng binh khí lấy được từ các tông môn bị diệt cũng để lại cho mọi người. thêm vào đó xuân đức còn để lại cho phụ thân hắn trương thành một con khôi lỗi sống tinh quân cảnh đỉnh tiêm cùng hai con sơ kì, việc này chỉ có hai người bọn họ biết.
Sống 50 năm ở nơi này coi như cũng có một chút tình cảm với cái gọi là quê hương. hắn cũng tập hợp mấy gia tộc bên trong thiên long thành cho bọn họ một ít đồ đạc lung tung, với hắn là lung tung nhưng với những gia tộc kia không món nào không phải bảo vật trấn tộc.
Cùng đó hắn cũng bố trí mười mấy cái siêu cấp trận pháp thủ hộ thiên long thành những trận pháp này nếu khởi động thì có thể dễ dàng diệt sát bất cứ tên tinh quân cảnh sơ kì nào, ngoài mấy cái sát trận thì xuân đức còn tạo thêm vài cái trận pháp áp chế , đề phòng mấy tên cao thủ đau bi đánh nhau trong thành gây thiệt hại quá lớn. cuối cùng là mười đội hộ vệ thành có một tên bất diệt cảnh hậu kì là đội trưởng còn lại đều là bất hủ cảnh.
Trương gia nắm trong tay mấy cái sát trận còn các gia tộc khác thì nắm phòng hộ trận. với lực lượng như thế này thiên long thành nếu không gặp phải cái gì đả kích to lớn thì nhiều vạn năm sau vẫn cứ như vậy trường tồn.
Xuân đức rời đi cũng không có làm đình đám gì mà chỉ là trong gia tộc cùng mọi người ăn một bữa cơm , chúc nhau mấy lời chúc tốt lành , sau đó là khăn gói lên đường thôi. cuộc đời tu sĩ còn dài sau này còn nhiều cơ hội gặp lại nên mọi người cũng không thương tâm gì, chỉ là có chút không nỡ xa nhau mà thôi.
.........
Trên đường trở về ác ma thành .
Ngồi trên ma lang vương , xuân đức cảm thấy có chút luyến tiếc cuộc sống ở nơi đó, cuộc sống an bình hiếm hoi trong cuộc đời.
50 năm hắn cũng không thay đổi gì cả.hình dáng xuân đức cùng mọi người sau mấy chục năm vẫn thế, mấy nha đầu heo con vẫn vậy, vẫn ngắn một khúc, vẫn là tiểu hài tử.
Năm mươi năm trôi qua cái ma long đại lục này cũng không có phát sinh cái gì quá lớn, duy chỉ có đám tu sĩ là thay đổi thật nhiều, thiên địa , đại thế biến đổi tu sĩ bây giờ cũng đã đạt tới cảnh giới cao chưa từng có.
50 năm trước khắp cả cái đại lục mấy chục tỷ dặm cũng không quá mấy vạn người, vậy mà bây giờ đã đông như kiến. ở một nơi phồn vinh một chút có thể tùy tiện thấy được. duy chỉ có cường giả tinh quân cảnh là vẫn hiếm có, thi thoảng mới gặp một người. dù sao đột phá cũng không phải lần nào cũng thành công, mà không thành công thì chết.
Làm quái gì không thành công thì trùng tu lại , cái đó là trường hợp hiếm hoi rồi. cái khoảnh khắc biến đổi kia