Một lần nữa tỉnh dậy nhìn thấy tiểu xà yêu đã không có việc gì thì xuân đức quan tâm cười hỏi:
“không sao rồi chứ? có còn bị đau bụng hay khó chịu ở đâu nữa không?”
Nghe được những lời quan tâm này thì tiểu yêu trong lòng cảm thấy rất vui, nó gật đầu nói:
“ừm, ta không sao nữa rồi cảm ơn ngươi nhiều lắm, không ngờ ngươi quan tâm như vậy.”
Nghe được lời này của tiểu yêu , xuân đức không khỏi cảm thấy có chút gì đó vui vui lại có chút gì đó ngượng ngùng, hắn lúc này mỉm cười nói:
“dù sao tiểu yêu cũng là người thân của ta mà, không quan tâm tiểu yêu thì quan tâm ai đây, mà khi trước tiểu yêu làm sao lại bị đau bụng vậy?”
Tiểu yêu nghe vậy cũng không có giấu diếm mà nói:
“ta nuốt vào tên nhân loại kia vào bụng nhưng không có giết được hắn nên bị đau bụng, có điều tên kia bị đại ca đánh ra ngoài rồi.”
Xuân đức nghe vậy thì hơi kinh ngạc, nhớ tới cái gì hắn hỏi:
“người kia đâu rồi?”
Tiểu yêu chỉ chỉ về cái vòng nơi xa nói:
“hắn đó, bị đại ca bắn cho một chỉ liền bốc hơi rồi.”
Xuân đức có điều không hiểu, hắn hỏi lại:
“bốc hơi là sao vậy? ta không rõ lắm.”
Tiểu yêu lúc này khoa tay múa chân, cô bé vừa làm minh họa vừa nói:
“thì đại ca chỉ tay một cái, từ trong hai ngón tay của đại ca bay ra một luồng năng lượng máu đỏ, luồng năng lượng kia bắn trúng cái tên lão thành chủ gì đó, tiếp đó tên kia tự bốc hơi chỉ để lại cái đai lưng kia kìa.”
Xuân đức lúc này cũng đã hiểu được vấn đề, hắn lúc này đi tới bên cạnh cái đai lưng sau đó nhặt lên quan sát một chút, hắn vừa muốn quan sát cái đai lưng này thì một dòng thông báo của hệ thống phụ trợ hiện lên.
“cần có kỹ năng quan sát cấp cao thì bạn mới có thể quan sát đồ vật này. có thể mua được kỹ năng quan sát này trong cửa hàng của hệ thống phụ trợ.”
Xuân đức nhìn thấy thông báo vậy thì không khỏi bất đắc dĩ, đại ca vì muốn cho hắn cảm thấy cuộc sống này muôn màu muôn vẻ nên tạo cái thế thống phụ trợ nợ, đồng thời còn lập ra rất nhiều quy tắc, hắn muốn đạt được cái gì cũng cần phải bỏ ra công sức tương đương để đổi lại.
Cất đi cái đai lưng, hắn nhìn qua tiểu yêu nói:
“ta đi ra bên ngoài còn có chút việc phải giải quyết, tiểu yêu còn chưa khỏe thì cứ tiếp tục nghỉ ngơi đi nhé. có thời gian ta cũng mọi người sẽ vào thăm tiểu yêu.”
Tiểu yêu nghe vậy thì nhẹ gật đầu nói:
“ta biết rồi, thôi ta ngủ đây ngươi đi làm việc của mình đi.”
Nói xong tiểu yêu liền đi ngủ, về phần xuân đức lúc này thì đi ra bên ngoài.
……
Ở bên ngoài.
Xuân đức sau khi đi ra bên ngoài thì đảo mắt nhìn quanh thấy nơi đây cũng không hề có sự thay đổi, hắn đoán thời gian không dài nên cũng không ai đi xuống nơi này.
Nhưng sau khi nhìn khung cảnh u ám ở xung quanh hắn bất chợt cảm thấy có cái gì đó buồn buồn, hắn buồn không rõ vì sao hắn buồn, có lẽ hắn buồn là vì không lâu nữa cuộc đời hắn cũng giống như màn đêm nơi này âm u, lạnh lẽo, cô tịch.
Xua đi mấy cái ý nghĩ không vui hắn lại lặng yên một mình phản hồi con đường khi trước đi lên phía trên. trên đường đi hắn lại bắt gặp cảnh tượng mấy cái thi thể đang nằm lạnh lẽo trên mặt đất.
Nhìn thấy những người này chết đi nằm lạnh lẽo nơi này thì hắn thầm nghĩ “ta so với bọn họ thì may mắn hơn nhiều, ít ra ta còn có cơ hội sống lại còn bọn hắn thì không.”
Không hiểu sao hắn lại bất giác nở nụ cười, bước chân của hắn lúc này cũng nhanh hơn. không lâu sau đó thì hắn một lần nữa đi tới lối ra vào của địa cung. nhìn trận pháp hình thành nên kết giới nơi này hắn có chân đạp một cước.
“ầm!”
Một cước hạ xuống cả kết giới ầm ầm vỡ nát, xuân đức lúc này thong dong đi ra bên ngoài. sau khi hắn đi ra bên ngoài thì liền nhìn thấy một đám thuộc hạ đang cung kính đứng nơi đó. vừa thấy hắn đi ra ngoài thì đám kia liền cung kính cúi đầu chào.
“chủ nhân.”
Xuân đức nhẹ gật đầu sau đó nói:
“cho người xuống phía dưới dọn dẹp đi nhưng huynh đệ không may chết trận thì đem đi chôn cất cẩn thận.”
Những người khác nghe vậy cũng không có đau lòng, ở tu chân giới người chết là sự tình hết sức bình thường, nó bình thường tới mức giống như chúng ta ăn cơm ngày ba bữa. xuân đức cũng lý giải được điều này nên không có ngạc nhiên.
Tiếp đó hầu hết mọi người đều đi xuống phía dưới dọn dẹp chỉ để lại một người nơi đây để báo cáo sự vụ cho xuân đức nghe. cũng không đợi xuân đức hỏi thì người này đã chủ động tiến lên báo cáo.
Hắn hướng về xuân đức kính cẩn nói:
“thưa chủ nhân sự việc mà chủ nhân căn dặn mọi người đều đã hoàn thành. không biết chủ nhân còn có yêu cầu gì hay không?”
Xuân đức nghe vậy thì nhẹ gật đầu nói:
“tình hình trong thành thế nào rồi?”
Tên thuộc hạ lập tức cung kính nói:
“hắc nham thành đã bị chúng ta hoàn toàn khống chế, đại trận bên trong thành cũng đã được khởi động, tất cả những gia tộc quyền quý bên trong thành đều được điều tra sau đó định tội. hết thảy những thế lực hắc ám những kẻ nhân lúc cháy nhà làm loạn đều đã bị chém giết tại chỗ.”
Xuân đức nghe vậy thì gật đầu sau đó nói:
“ta định ở nơi này thành lập giáo phái, đợi giờ lành vừa điểm liền tổ chức. ngươi đi thông báo mọi người chuẩn bị đi. các ngươi có năm canh giờ để chuẩn bị, mà thứ ta nói đã mang tới chưa?”
Tên thuộc hạ lúc này mang ra một chiếc nhẫn không gian dâng lên xuân đức, đồng thời nói:
“thứ mà chủ nhân cần đều ở trong này, có điều do thời gian gấp rút nên chỉ chuyển tới được một nửa bộ phận.”
Tiếp nhận nhẫn không gian xuân đức nói:
“không có gì, vậy được rồi. ngươi lui xuống đi làm việc đi.”
Tên thuộc hạ kia nghe vậy thì lập tức cung kính chào xuân đức sau đó nhanh chân rời đi làm việc. đợi tên