Một tháng sau đó...
Xuân đức sau khi trở về thì tranh thủ thăm mọi người một chút rồi nhanh chóng đi trị thương. bên trong không gian vong linh tầng ba lúc này đã là 10 năm, tốc độ thời gian tầng ba bây giờ so với bên ngoài đã là 120 lần.
Xuân đức cả người trần như nhộng lúc này hắn đang tự phong ấn bản thân ở bên trong hắc ám ma thụ tu bổ thương thế , cả người hắn lúc này đang bị bao trùm bởi những sợi tơ màu đen, thương thế lần này của hắn không nói là rất nặng nhưng cũng không phải nhẹ. kết hợp thân thể cường hãn cùng sự tẩm bổ của hắc ám ma thụ vậy mà lúc này mới khôi phục phân nữa.
Tiếp tục đi qua 10 năm bên trong không gian vong linh...
Một ngày này xuân đức mở mắt ra, xung quanh hắn những sợi khí thể màu đen lập tức phun trào, từ bên trong cơ thể phát ra từng tiếng gào rú thê lương khiến lòng người lạnh ngắt. hít sâu một hơi hắn thoát ra khỏi cơ thể của hắc ám ma thụ.
Ngay khi hắn thoát khỏi hắc ám ma thụ thì những sợi khí thể màu đen kia từ trong cơ thể hắn nhanh chóng dung nhập vào cánh bóng của hắn, cái bóng của hắn nhanh chóng cô đặc hơn rất nhiều. sau một lúc thì cái bóng kia mở mắt ra, một đôi mắt đỏ như cục than bốc lên những điểm tinh quang màu đỏ yêu dị.
Một âm thanh trầm thấp mà chỉ có xuân đức có thể nghe thấy phát ra từ cái bóng ảnh của hắn.
" chúng ta lại thuộc về nhau. không ngờ ngươi thành công rồi."
Nếu người lần đầu nghe nói vậy thì sẽ miên man khó hiểu " cái quái gì chúng ta lại thuộc về nhau. một câu vô nghĩa, hình với bóng không thuộc về nhau chẳng lẽ thuộc về người khác à." nhưng trên thực tế chuyện không đơn giản như vậy.
Cái bóng ảnh của xuân đức chính là một đoàn nguyên thủy tội ác do hắn tích xúc mà thành, dựa theo bí pháp của vô địch , xuân đức đã dung luyện bóng ảnh của mình với đoàn bổn nguyên hắc ám lực lượng này tạo nên một phân thân cực kì lợi hại.
Mọi người không mấy khi chú ý tới cái bóng nên không ai phát hiện cái bóng của hắn đã biến mất từ lúc trở về ma long đại lục . xuân đức đã thả bóng ảnh của mình ra bên ngoài cắn nuốt tất cả oán linh hay lực lượng tà ác sinh ra bên trên chiến trường, lúc đầu nó không có linh trí chỉ giống như một con người máy ngu ngốc nhưng không biết nó đạt được cơ duyên gì mà mở ra linh trí.
Lần này bị trọng thương trở về , bóng ảnh của hắn cũng cảm nhận được điều đó nên không biết từ nơi nào chạy quay về đây hỗ trợ hắn hồi phục thương thế . nhìn bóng ảnh của mình ly thể đứng trước mặt mình nói chuyện xuân đức vẫn cảm thấy có chút kì quái.
" thành công cái gì ? mà làm cách nào mi lại có linh trí rồi ? lại còn biết tìm đến ta giúp ta trị thương nữa"
Bóng ảnh không có hình thể chỉ là một đoàn âm ảnh màu đen có hai con mắt đỏ chót phát ra âm thanh trầm thấp nói :
" là chính ngươi cho ta cơ hội mở ra linh trí, những luồng tà khí bên trong cơ thể người mang theo trí nhớ của vô số cường giả chết đi dung nạp vào ta khiến ta khai trí. còn ta tìm tới nơi đây chính là bản năng, ngươi bị thương ta không thể không trợ giúp, chúng ta là một thể ngươi là chính còn ta là phụ."
Nghe vậy xuân đức nở nụ cười ngạc nhiên nói:
" ồ, các sợ linh hồn tà ác kia lại là chất bổ cho ngươi sao ? "
" phải "..- bóng ảnh lại rít lên một tiếng trầm thấp.
Xuân đức lại sờ cằm suy tư sau đó nói :
" đã ngươi