Buổi sáng ngày hôm sau...
Sau buổi ăn sáng cùng mọi người , xuân đức đi theo tuyết anh đến gặp hai người đi. vì cũng không gò bó lễ quy gì cả nên xuân đức cũng không màu mè ,tự thân đi đến nơi nơi hai người kia mà không phải giả vờ thần thần bí bí triệu kiến bọn họ.
Nhìn tuyết anh vẫn đang đọc sách , xuân đức có phần kì quái hỏi :
" đang đọc cái gì đấy mà ngày nào cũng thấy đọc ? "
" những cuộc tình bất hạnh, ngươi cũng muốn đọc sao ? " tuyết anh nhìn hắn nghiêng đầu hỏi .
Xuân đức nghe vậy thì sửng sốt một chút sau đó lắc đầu :
" tình cảm vốn là một chuyện bất hạnh, ta là một người hướng tới ánh sáng quang minh làm sao lại đi đọc mấy thứ u ám đó cho đời thêm sầu. không đọc ,mi một mình đọc đi. à phải rồi thiên tuyết đồ đệ ta đi đâu rồi, sao sáng nay không thấy ? "
Tuyết anh đáp :
" dẫn người đi ra ngoài giao lưu với các thế lực phía dưới rồi. mấy thế lực kia mong muốn chúng ta cử người xuống chỉ giáo đám đệ môn đồ của các thế lực kia nên ta để cho thiên tuyết đi, đi theo nàng còn có tư uyển nữa."
Hai người vừa đi vừa nói chuyện rất nhanh đã đi đến một cái tiểu viện xinh đẹp, cái tiểu viện này vốn là ngày trước dùng để tiếp đón mấy người khách bên ngoài đến , nhưng ác ma điện lâu lắm không có ai tới làm khách nên chuyển qua nuôi thú cảnh.
Khoảnh khắc hai người xuân đức vừa đến trước tiểu viện thì bọn họ cũng liền gặp hai vị khách hôm qua đến đang chuẩn bị bước ra ngoài. mọi người nhìn nhau một chút, trong ánh mắt ngạc nhiên của hai bên , tất cả cùng nở một nụ cười .
" hóa ra là tuyết anh đạo hữu tới, không nghênh tiếp từ xa, đúng là thất lễ, thất lễ." tên nam nhân ôm quyền xin lỗi.
Xuân đức bên cạnh nghe nhột nhột, làm sao hắn nghe ra tên này là chủ nhà mà không phải hắn vậy, lại còn không nghênh tiếp từ xa, xa cái đầu nhà người chứ xa. tuy trong bụng thì thầm chửi tên này vô sĩ nhưng mặt ngoài xuân đức vẫn nở nụ cười nhạt nhẽo.
Lúc này cô gái còn lại cũng đánh giá xong xuân đức, nàng lên tiếng hỏi thăm :
" không biết vị này là ? "
Chưa đợi xuân đức trả lời thì tuyết anh đã lên tiếng :
" các vị không định mời chúng ta vào trong sao ? "
Hai người kia lúc này mới ý thức được mình có chút bất lịch sự, bốn người không nhanh không chậm, vừa đi vào trong vừa trò chuyện, nói là trò chuyện thực tế mà nói hai người kia nói còn xuân đức cùng tuyết anh nghe.
Sau cái phần xã giao cùng tâng bốc lẫn nhau xong thì xuân đức đi thẳng vào vấn đề luôn:
" không cần phải giải thích nhiều như vậy , các ngươi cần gì ở ác ma điện chúng ta ? đồng thời các người có thể nhượng ra được lợi ích gì ? "
Đã nghe tuyết anh xác nhận xuân đức là điện chủ ác ma điện nhưng hai người bọn họ trong lòng thì không cho là như vậy, xuân đức quá trẻ cùng với tính tình ngay thẳng như thế này nhất quyết không thể là một điện chi chủ. hắn chẳng qua chỉ là một con rối mà cao tầng ác ma điện đẩy ra.
Người đàn ông lúc này nghiêm túc nói :
" ngoại địch ma tộc cùng tà linh tộc sau vạn năm một lần nữa xuất hiện, lần này hai người chúng ta đến nơi này là thuận theo ý chí của các đại nhân phía trên , chúng ta tới nơi này là truyền lệnh hỏa thần đại nhân yêu cầu ác ma điện xuất động một nữa cường giả đi tới chiến trường biên giới. còn về lợi ích thì bên trên không có nói, theo quan điểm của bản thân ta thì tà ma xâm lấn là mối hiểm họa