Phủ thành chủ, ác ma thành-04 .
Nơi này đã không còn chiến đấu nhưng ai dám phản kháng đều chết nằm trên mặt đất hết rồi, xung quanh nơi này được canh phòng nghiêm mật nước chảy không lọt, ngoài ra còn có một đám cao thủ tinh quân cảnh đang ngồi trên nóc nhà phủ thành chủ nhìn về phương xa nơi có truyền tống trận trung tâm.
Những người này thần tình lạnh nhạt, dường như bọn họ không sợ ác ma điện hoặc bọn họ đã biết ác ma điện không rảnh tay đối phó với bọn họ vậy. bên trong đám cao thủ này thể loại gì cũng có, già trẻ, nam nữ, đến cả hài đồng cũng có.
Ngay lúc bọn họ thần tình lạnh nhạt thì từ nơi xa xa có hai vệt đen vọt tới. một ống lão hừ lạnh quát :
" kẻ nào to gan, không biết nơi này không thể bay sao ? "
Nhưng hai vệt đen kia bay càng nhanh, vừa bay vừa hét lớn :
" ác ma điện mang người đến, ba vị sư tổ đã chết."
Lời nói kinh người, âm thanh của hai người rất lớn bên trong cái phủ thành chủ rộng lớn này từng nơi hẻo lánh đều có thể nghe được lời nói của bọn họ. đến cả đám đang phá giải cấm chế bên trong phủ thành chủ mưu đồ khống chế ác ma thành-04 nghe được lời nói này cũng run lên tí nữa thì bị trận pháp bắn ngược.
Đám cao thủ đang đứng trên nóc nhà kia cũng là sắc mặt đại biến, ông lão mới vừa quát hai tên kia đợi hai tên này tới gần thì xách cổ một tên lên hỏi :
" bọn họ tới bao nhiêu người, tu vi gì. làm sao có khả năng ba vị sư tổ liền không có làm gì liền chết." hai mắt ông lão đỏ chót giống như mấy thằng điên vậy.
Còn chưa kịp để tên kia nói chuyện thì đã thấy xa xa có đội ngũ to lớn đang tiến lại đây. cùng lúc đó là tiếng hét thê lương vang lên khắp nơi, không những ở phủ thành chủ này phát ra tiếng hét mà bên trong cả ác ma thành-04 liên miên phát ra tiếng hét thảm, tiếng kêu cứu, tiếng cầu xin tạo thành một khúc bi thương.
Một đám cao thủ đang lạnh nhạt nhìn thấy quân đội ác ma điện che ngợp bầu trời đi tới thì không khỏi biến sắc . một tên thét lớn :
" mở ra phòng hộ trận pháp nhanh , nhanh lên cho ta."
Ai cũng không phải tên đần, không cần tên đang phát điên kia quát thì mấy người bên dưới đã mở ra phòng hộ trận rồi, trận pháp bảy màu phát ra ánh sáng chói lòa. khiến cho người ta cảm thấy nó vô cùng kì bí.
Đại trận mở lên đám cao thủ đang đứng trên nóc nhà lúc này mới thở ra một hơi nhưng khi bọn họ đủ gần để cảm nhận tu vi của đám quân đội ác ma điện thì cả đám khuôn mặt lập tức trắng, một cảm giác tuyệt vọng lan tràn trong lòng bọn họ.
Tên đồng tử duy nhất bên trong đội ngũ này cắn răng nói ra :
" tất cả đều là tinh quân cảnh hậu kì trở lên, đừng nói là chúng ta đến 2 vị lão tổ bên trong cũng không phải quân đội kinh khủng như thế này. nhanh đi thông báo hai vị lão tổ chuẩn bị rút lui."
Vừa lúc này có hai ông lão râu trắng dài tới ngực cùng lúc bay ra đứng trên nóc thành chủ phủ nhìn quân đội đông như kiến của ác ma điện. mọi người thấy hai ông lão này lập tức cung kính cúi chào.
Hai ông lão không để ý tới mấy người tinh quân cảnh mà nhìn nhau cười thảm, một người nói :
" ta không rõ làm sao ba lần bảy lượt thăm dò ác ma điện vậy mà không ép ra thực lực chân chính của bọn họ, không ngờ mỗi lần chiến đấu với chúng ta chỉ là một đám tạp ngư cùng một ít quân chính quy. bây giờ có lẽ mới chính thức là thực lực thật sự của bọn họ."
Ông lão còn lại cũng là cay đắng nói :
" mỗi lần đều như vậy, bây