Kết quả là một đột biến mới trong giới dị chủng đã phát sinh, không ai có thể tưởng tượng được một con quái vật nuốt máu thịt sinh linh sau khi tiến hóa thì biến thành một con bướm màu xanh lam xinh đẹp cả.
Quá trình tiến hóa này mất 3 ngày, từ lúc con quái vật sun dài kia có 30 cái miệng tạo kén sau đó biến thành bướm. một con bướm to có sải cánh hai mét, cả người nó màu xanh lam hơi trong suốt nhìn giống pha lê xanh, cánh của nó thì cũng có màu xanh nhưng lại có một lớp hào quang màu đỏ bao xung quanh.
Khi tiến hóa thành bướm thì nó chính thức mở ra linh trí , linh trí tuy rất thấp nhưng cũng có thể miễn cưỡng hiểu được ý tứ của chủ nhân. bình thường bươm bướm thì có vòi hút nhưng con bướm này thì có nguyên một mồm răng, toàn răng là răng nó bình thường không nhe ra thì thôi, vừa nhe ra khiến người ta sợ đái ra quần.
Vì con bướm này rất ngu không thể tự do điều khiển chất độc nên bây giờ mặc dù bị xuân đức không chế nhưng nó vẫn phóng chất độc vừa bãi, đi tới đâu mặt băng bị độc phấn trên cơ thể nó ăn mòn thủng lỗ chỗ.
Nhìn con bướm đang bay xa xa, xuân đức hỏi :
" mọi người thấy nên lấy tên con bướm này là gì ? gọi là ma điệp được không ? "
" vâng, điện chủ anh mình"..- bốn người cùng lúc đáp.
Xuân đức đang vui vẻ nên cũng không để ý tới việc mấy người lấp liếm cho qua chuyện, hắn đang chuyên chú dạy cho con ma điệp kia. nhưng có lẽ con ma điệp này thiếu i ốt nên siêu đần, bảo nó bay nhanh thì nó bay chậm lại, gọi nó phóng độc thì nó bay vòng tròn, đần hết mức.
.....
Mấy ngày tiếp theo xuân đức vẫn tiếp tục đi săn bắt dị thú thỏ đôi khi cũng bắt các chủng loại khác nhưng ngoại trừ dị thú thỏ kia ra thì không tìm thấy kí sinh nào khác trên đám dị thú cả. cũng không phải là hoàn toàn không có nhưng số lượng quá ít.
Được cung cấp kí sinh ăn liên tục con đần bướm kia phát triển cực nhanh, màu sắc bây giờ có nó càng thêm bắt mắt. nhưng phải công nhận nó ăn thiệt nhiều là nhiều, bao nhiêu cũng không đủ cho nó ăn.
Nhưng chung quy cái gì bỏ công ra cũng đều có thể thu lại một ít thành quả gì đó, sau một thời gian sống cùng nhau tính ỷ lại của con đần bướm đối với xuân đức đã gần như là cực hạn, bây giờ hắn đã giải phong cấm chế nhưng nó cũng bám theo xuân đức cho bằng được, có đuổi cũng không đi.
Với xuân đức còn phát hiện thêm một sức mạnh tiềm tàng của con đần bướm đó chính là mộng thuật , loại mộng thuật này đến cả hắn trong lúc vô tình bị trúng phải cũng phải mất một thời gian mới có thể đi ra, mà cái này chỉ là vô tình thôi chứ không phải con đần bướm có ý phóng xuất lực lượng mộng thuật.
Đang lúc xuân đức tập trung chú ý chỉ dạy đần bướm thì a nậm ở bên cạnh nói :
" điện chủ phía trước có mấy người cản đường chúng ta, hình như đám người này không có ý tốt."
Xuân đức nghe vậy thì bảo đần bướm : " a ngốc biến nhỏ lại chút, tí nữa có việc cho người làm, làm tốt có ăn ngon."
Có vẻ con bướm kia sau thời gian tiếp xúc với xuân đức nó cũng hiểu được một ít, sau khi nghe xuân đức nói thì nó biến nhỏ lại thành hai bàn tay, bay xung quanh mọi người. xuân đức nhìn mấy người đang trấn ngang con đường đi phía trước thì mĩm cười nói :
" ta thích nhất là dạng này. cũng lâu rồi chưa có giết người."
Mấy người ở cạnh hắn cảm nhận được từ xuân đức một loại khát máu cuồng bạo thì không khỏi run một cái nhưng bọn họ cũng không có vì đó mà sợ hãi. đây mới là bản tính của thành viên ác ma điện, nếu