Nơi ở của xuân đức. bên trong căn phòng mờ sáng.
Xuân đức lúc này sau khi đã thỏa mãn nhu cầu sinh lý thì mặc vào cái quần ngồi ở trên một cái ghế tựa , đốt một điếu thuốc nhìn ra cảnh trời đêm bên ngoài thông qua ô cửa sổ. còn cô gái lúc này thì đã mặc lại quần áo hoàn tất đang cuộn mình trong chăn nằm ngủ, lúc cô nàng đi ngủ thì trên mặt rất an bình, không còn vẻ bối rối cùng bất an như ngày hôm qua nữa.
Đang lúc xuân đức trầm tư suy nghĩ về tương lai sau này thì từ phía dưới lầu vang lên mấy tiếng quát tháo.
" tất cả cút ra ngoài, nơi đây tôn thiếu gia bao toàn bộ."
Những người đang ở dưới lầu ngay lập tức ngưng uống rượu chen nhau chạy ra ngoài nhưng bọn họ không có chạy đi quá xa, bọn họ đứng bên lề đường nhìn vào trong khách điểm đàm luận.
" các ngươi nói xem là kẻ nào lại làm cho tôn thiếu cho nhiều người tới như vậy."..- một tên say ngất ngư nói.
" ai mà biết được , chắc là người ngoài tới đui mù chọc vào tôn thiếu".. một tên khác đáp lời.
Ngay sau đó thì lại có người phán đoán :
" lúc nãy chúng ta đang uống rượu thì có một tiểu tử mang theo một cô gái dung mạo cực kì xinh đẹp, chắc là tôn thiếu chấm chúng nàng ta nên đến đây cướp người."
Bên cạnh một thiếu niên cắt lời người vừa nói :
" tôn thiếu tới rồi , câm miệng lại bằng không lại rước họa vào thân."
Mọi người xung quanh nghe vậy thì cả đám ngay lập tức trầm mặc không còn ai lên tiếng nữa cả, bọn họ đều đưa ánh mắt nhìn về một phương hướng, nơi kia có một thanh niên tuấn dật phi phàm, tay cầm quạt ngọc , đi theo bên cạnh còn có mấy cao thủ của tôn gia.
Khi tên này đi tới phía bên dưới khách lầu thì có một tên đại hán vẻ mặt nịnh nọt nói :
" chủ nhân tên kia cùng cô gái nọ vẫn đang ở nơi này , không biết bọn thuộc hạ nên làm thế nào ? "
Tên thanh niên vẻ mặt lãnh đạm nhưng lại gằn giọng nói :
" trói cái tên không biết sống chết kia mang xuống đây cho ta, để ta nhìn xem là tên nào ăn gan hùm mật báo dám tới địa bàn của ta không lại không cho ta mặt mũi. còn về phần cô gái kia thì đừng làm tổn thương nàng."
Tên đại hán kia vẻ mặt càng thêm bỉ ổi nói :
" có cần trói nàng đem lên giường thiếu gia luôn không ? "
Nhưng khi tên này đang cười nói lấy lòng thì ở đầu trấn vang lên từng hồi tiếng kêu
" a a a a a a a a ... cứu...cứu ta... có ai cứu ta."
" quái vật cút ngay...a a a ...a a a."
" mọi người chạy nhanh lên quái vật đến, thật nhiều quái vật."
Ở khách điếm này cũng có thể thấy từ phía đầu trấn một dòng người đổ về phía này những người này tất cả đều là tu sĩ, đẳng cấp khác nhau nhưng không có một ai là người bình thường.
Thiếu gia nhà họ tôn kia nhướng mày lên quát một tên thuộc hạ :
" còn đứng đực ra đó làm gì, nhanh đi xem là có chuyện gì xảy ra."
Tên kia vâng vâng dạ dạ rồi chạy đi. không qua bao lâu hắn lại chạy trở về, vừa chạy trở về hắn liền hoảng sợ kêu gào :
" nhanh chạy thiếu gia, chạy nhanh lên , phía đầu trấn đang có vô số quái vật đánh tới đây."
Nhưng khi hắn còn đang muốn nói tiếp thì hắn cảm thấy một bàn tay xuyên qua ngực hắn, móc ra nguyên thần cho vào miệng nhai nuốt, khi đám người tôn thiếu gia kia nhìn rõ diện mạo của kẻ vừa giết tên chân chạy kia thì không khỏi đái ra quần.
Một khuôn mặt nữ nhân rách nát, ánh mắt xanh lam phát quang nhìn mà thấy ghê rợn, hàm răng dính máu cùng thịt vụn càng làm người ta thêm kinh hãi. không có bất kì do dự tôn húc"tôn thiếu gia" liền quay đầu dùng tốc độ nhanh nhất bỏ chạy, hắn cảm thấy con quái vật kia không phải là người như hắn có thể đối phó.
Thấy tôn húc bỏ chạy thì đám chân chó của hắn cũng bám theo, sau đó là đến đám khách nhân, lúc này đây chẳng ai còn nhớ đến xuân đức cả.
Xuân đức lúc này cũng đang quan sát cảnh tượng phía bên dưới, đám cương thi biến dị này chính là hắn gọi tới nơi đây, phải nói