***
Ngày hôm sau.
Xuân đức đang ngủ ngon thì một âm thanh nhẹ nhàng vang lên bên tai hắn.
" sư huynh dậy thôi, mấy vị sư thúc đang đợi chúng ta."
Xuân đức có đôi phần lười biếng mở mắt ra nhìn cô gái đang gọi mình, hắn ngồi dậy ngáp dài một cái sau đó nói :
" được rồi, đợi một chút để đi đánh răng rửa mặt, à mà có đồ ăn sáng không ? "
Lam nhã ngượng ngùng nói :
" lúc trước thì có những đã bị sư thúc thu lại rồi."
Xuân đức không có nói gì thêm mà làu bàu :
" bà thím khó tính , đến cả cơm sáng cũng không cho ta ăn, tính cách như vậy thảo nào đến giờ vẫn không có ai nguyện làm đạo lữ. hừ hừ. đáng đời, làm sử nữ cả đời."
( chú ý: khi nhân vật chính tạm thời phong ấn lại cái bản chất tà ác của bản thân thì hình thành nhân cách như hiện tại. phong ấn có thể tùy thời được giải phong .)
Xuân đức chỉ là nói rất nhỏ nhưng mà có hai người hữu tâm lại nghe được những lời này, ở một nơi tụ tập đám đệ tử chuẩn bị đi kiểm tra tư chất, thanh loan vẻ mặt lúc này tối sầm, ánh mắt nàng như đang bốc lửa rừng rực nhìn về phía căn nhà của xuân đức, nàng cắn cắn răng , hận hận nói :
" hừ, tiểu tử thối dám nói xấu ta, đợi khi nào kết thúc kiểm tra nhất định phải giáo huấn tiểu tử thối ngươi một trận."
Lúc này ở bên cạnh nàng, nhìn sắc mặt của nàng như vậy thì kì quái nói thầm với thanh nguyệt.
" thanh nguyệt sư thúc, thanh loan sư thúc làm sao vậy, vẻ mặt của sư thúc hình như rất đáng sợ à."
Thanh nguyệt ánh mắt cưng chiều nhìn cô gái nói :
" nha đầu ngốc, không nên nhiều chuyện, thanh loan sư thúc là bị người ta mắng nên mới như vậy."
Đang lúc này đây thì thấy một nam, một nữ đi tới nơi này, mọi người ở đây hầu như đều biết nhau, đến cả lam nhã cũng có một vài người bạn, riêng xuân đức thì giống như người ngoài hành tinh chẳng biết ai với ai cả. do mấy ngày này hắn bận việc khác nên chưa kịp đi làm quen với đám hàng xóm kế bên.
Vừa tới nơi thì thanh loan mỹ phụ đã nở một nụ cười thật xinh đẹp đón chào hắn, có điều xuân đức thấy làm sao nụ cười này cũng không có ý tốt.
" mọi người đã đến đông đủ chúng ta xuất phát thôi."..- đây là giọng của thanh nguyệt sư thúc.
Cứ như vậy tất cả mọi người đều bước lên một cái bảo vật phi hành rời đi. đi trên đường này xuân đức cũng biết được mấy người cùng đi với mình là những người nào, tất cả 37 người này đều là thiên tài được các thế lực chi nhánh của đại di hoa cung đưa vào trong này. bọn họ vừa gia nhập vào đại di hoa cung liền đã có thân phận nội môn đệ tử, nếu kiểm tra tư chất đạt thì vẫn có thể ở lại nơi trúc phong kia tu luyện. còn không đạt liền phải rời đi nơi khác.
Thông qua mối quan hệ của của lam nhã , xuân đức cũng làm quen được với mấy cô bạn mới. có điều mấy con tiểu hồ ly này đều muốn hắn gọi các nàng là sư tỷ nên hắn không thèm nói chuyện nữa. hắn quay qua nói chuyện với vị sư thúc thanh nguyệt , chỉ một chốc lát sau mấy cô nàng này liền gọi hắn là sư huynh , sau đó lôi hắn qua một bên nói chuyện. đôi khi người với người vừa nhìn nhau đã có hảo cảm"cảm tình tốt" nên rất nhanh xuân đức đã hòa mình cùng với mọi người. vì có hai vị sư thúc hiền như cô tấm nên mọi người cười vui vẻ không kiêng dè gì, như vậy cũng là phần nào giảm bớt căng thẳng trước lúc kiểm tra.
Khi đi được tới nửa đường thì nhóm người của xuân đức cũng đã gặp được vài chục nhóm người khác nhau cùng cho chúng mục đích với bọn họ, có điều mấy chục nhóm người này tên nào tên nấy mặt cứ vênh lên trời, cứ giống như bọn hắn là nhất không có để ai vào mắt, nếu không phải mặt vênh như cái bánh khô thì là giả trang âm trầm, lạnh lùng. cứ như ai đó thiếu bọn họ cả tỷ obama vậy.
Nhìn lại một đám con hàng bay qua, dùng