Sau khi những người bên dưới đã rời đi ra ngoài làm nhiệm vụ thì một người trung niên đi vào quỳ xuống bên dưới, cung kính nói :
" thưa hai vị chúa tể , nhiệm vụ được người giao cho đã hoàn thành. tất cả những thường dân đã quy phục trước ác ma điện. tất cả bọn họ đều mong được thấy thần minh của mình."
( sau khi tiêu diệt hết tu sĩ , xuân đức bắt đầu đầu độc người dân bình thường bằng giáo lý của ác ma điện, tôn giáo tín ngưỡng là một thứ rất thần thánh có thể quy tụ lòng người một cách nhanh chóng. xuân đức có thể lợi dụng tín ngưỡng của những người này sinh ra tín ngưỡng linh lực mà trị thương đạo nguyên cho tà long. hắn muốn lần này đi lên cao thiên sẽ mang theo tà long trả thù đời.
Ở bất kì một tu chân tinh nào cũng vậy, người bình thường đều chiếm đại đa số. rất nhiều người không có tư chất tu luyện. chẳng qua bọn họ sống ở tu chân tinh thì sinh mạnh kéo dài, bệnh tật không nhiễm mà thôi.)
Xuân đức nhìn trung niên nam tử bên dưới nói :
" lỗ đức khoa triệu tập tất cả cuồng tín đồ tới nơi đây cho ta. ta sẽ ban cho bọn hắn lực lượng."
Trung niên nam tử đang quỳ ở bên dưới dập đầu một cái rồi lui ra ngoài. bên trong chỉ còn lại hai người xuân đức và vô địch. vô địch lúc này đây mới lên tiếng :
" mi muốn trị thương đạo nguyên cho rồng đần kia à ? "
Xuân đức gật đầu nói :
" dù gì lão tà cũng là đồng bọn lâu năm rồi, nhìn thấy lão ấy bị vây ở cảnh giới kia ta cũng có chút không đành lòng."
Vô địch hỏi :
" vì sao không dùng năng lượng cấp cao, bây giờ chúng ta đã có 27 điểm chỉ cần dùng 2 điểm bảo đảm giúp tên kia trở về trạng thái toàn thịnh thời kì."
Xuân đức lắc đầu nói :
" không được, cái kia chính là lúc cần thiết mới có thể sử dụng. tuy chưa từng thấy mấy thằng cừu nhân của mi nhưng là ta biết mấy tên đó khủng bố , không lưu hậu thủ thì đến lúc đó không chỉ ta và mi chết mà tất cả mọi người đều phải chết. mọi thứ đều sẽ thành cát bụi."
Vô địch cười hắc hắc nói :
" ta thử mi tí thôi, chứ còn lâu ta mới bỏ ra số tiền lớn như vậy đầu tư vào một kẻ ta không tin cậy. những thứ khác đều là râu ria chỉ có hai chúng ta mới là căn bản."
Xuân đức tí nữa không cho tên này một bàn tay vào mặt, uống cạn một tách trà thượng hạng hắn đứng dậy nói :
" lại có người của phong đô quốc tới kia. đi ra ngoài tiếp đón mấy tên kia đi."
Khi đi qua một nơi tối tăm xuân đức lại nói :
" an nhã cô mang mấy người còn sống kia ra đây cho tôi. bảo bọn họ có người thân đến thăm."
Xuân đức cùng vô địch sóng vai với nhau đứng trên thần long đài của tử tiêu tông nhìn về phương xa, ở phương xa đang có rất nhiều phi thuyền không gian của phong đô quốc đang dùng tốc độ siêu việt âm thanh bay tới nơi này.
Những phi thuyền kia rất lớn bên ngoài có phù văn lấp lóe mang theo một loại khí tức vừa cổ xưa lại vừa mang một chút khoa học viễn tưởng. nhấp nhoáng mấy chục lần dàn phi thuyền không gian của phong đô quốc đã dừng lại bên trên tử tiêu tông. vừa tới nơi đây thì tất cả phi thuyền đều mở ra lồng bảo vệ.
Ngay khi những phi thuyền đến nơi thì mấy tù nhân của xuân đức cũng được mang ra, quần áo của những người này vẫn sạch sẽ đẹp đẽ riêng chỉ có sắc mặt tiều tụy cùng ánh mắt đờ đẫn là không cách nào che giấu. mấy ngày hôm nay những người này có bí mật gì đều đã phun ra bằng hết, không còn một ai có cốt khí gì nữa cả. nên khi thấy phi thuyền không gian của phong đô quốc tới đây thì những người này cũng không ai có biểu hiện vui mừng gì.
Rất nhanh từ bên trên trời vọng xuống một âm thanh mang theo vài phần sát khí :
" các ngươi là người nào ? những người khác của chúng ta ở đâu."
Xuân đức nhìn qua bên