Ngay lúc bọn họ thị vệ không biết làm sao thì đã thấy xuân đức xuống giường đi lại đây nói :
" được rồi đừng có mà khóc nữa , đi."
Cô gái đang ngồi khóc dưới sàn nhà lúc này cũng ngưng khóc thật, nàng dùng đôi mắt ửngđỏ do dụi mắt quá nhiều nhìn xuân đức nói :
" kéo ta dậy bằng không ta không đi."
Xuân đức nghe vậy thì đưa một tay ra kéo con bé kia đứng dậy, vừa đứng dậy con bé kia liền thay đổi 180 độ. đang từ một nha đầu mít ướt bỗng chốc biến thành một cô gái vui vẻ hoạt bát, nha đầu kia không đợi xuân đức mở lời đã nắm tay hắn kéo ra khỏi biệt viện.
Đám thị vệ thấy vậy thì đồng cảm nhìn qua xuân đức, xuân đức còn thấy bọn họ vẩy tay chào tạm biệt hắn nữa. vừa đi ra ngoài biệt viện thì liền có một con ngựa chạy tới, con ngưa kia là một con yêu thú trung giai, thân thể cường tráng cả người bốc lên lửa màu xanh. nó hí dài một tiếng sau đó dừng lại trước mặt hai người.
Cô gái kia thấy con ngựa chạy tới thì lại gần vuốt ve , ôm ấp con ngựa. nàng ta quay lại nhìn xuân đức hỏi :
" ngươi biết cưỡi ngựa không ? "
Xuân đức nói cộc lốc :
" không."
Cô gái kia phồng má nói :
" cưỡi ngựa mà cũng không biết, vậy ngươi biết cái gì? "
Xuân đức nheo mắt nguy hiểm nhìn nàng đáp :
" giết người, lâu lâu thấy thèm máu lại đi giết người."
Cô gái như bị dọa sợ nàng như con sóc vô cùng nhanh nhẹn nấp ra sau con ngựa chỉ ló cái đầu ra nhìn xuân đức , nàng có phần e sợ nói :
" như vậy ngươi là người xấu rồi. vậy ngươi giết nhiều người chưa ? "
Xuân đức không đáp lời, hắn sợ nếu trả lời thì con nhóc kia sẽ hỏi đến ngày mai cũng nên vì thế hắn lựa chọn im lặng. thiếu nữ thấy xuân đức im lặng thì ngay lập tức cho rằng hắn là đại ác nhân không dám nói ra việc xấu của bản thân.
" ta bây giờ dẫn ngươi đi xem mấy thứ vui vui bên trong vương thành nhưng mà ngươi không được đi gần ta, phải cách xa ta 200 mét."
Xuân đức bất đắc dĩ gật đầu. sau đó hai người bắt đầu đi dạo ở bên trong phong đô thành. vương thành lúc ban ngày so với ban đêm còn náo nhiệt hơn nhiều, đâu đâu cũng thấy người. cửa hàng buôn bán vũ khí, đồ ăn, chiến sủng , mỹ nghệ, nhà thổ ... cái gì cũng có cả. nơi đây giống như chưa hề bị một chút ảnh hưởng từ bên ngoài vậy. hai thế giới khác biệt.
Thiếu nữ dẫn đường cho xuân đức từ lúc ban đầu còn sợ hắn nhưng sau một lúc lâu thì nàng ta lân la đến gần bắt chuyện, sau cùng là kéo hắn đi khắp phố này ngõ nọ. cũng phải công nhận cô gái bé nhỏ này rất có nhân khí trong thành, đi đâu cũng được người ta chào đón" có lẽ do cha làm to."
Từ lúc sáng đi tới giờ cũng gặp được rất nhiều tên quần là áo lụa , ăn chơi trác táng có điều thấy cô gái bên cạnh xuân đức thì đều chạy mất dép. mấy tên kia nhìn thấy nàng ta thì giống như nhìn thấy sát tinh vậy. xuân đức còn đang muốn thử cảm giác giả nai tơ đạp chết sói xám vậy mà...
Đang lúc hắn chán chẳng thèm chết thì không biết từ đâu mò ra một con rắn lớn, con rắn kia là một con yêu thú trung giai, thân dài 10 mét cả người vảy xanh nhìn cũng rất được" làm bữa chả rắn nhân vật chính lúc này đang nghĩ như vậy."
Có điều con rắn này cũng kì, ai cũng không tấn công mà lại chọn hắn làm mục tiêu. nhìn con rắn đang táp tới xuân đức tiện chân đạp cho nó một phát. chỉ với một cú đạp con rắn kia liền chết ngẻo củ tỏi. đầu nó bị xuân đức đạp nát bét, cả người nó uốn lượn một lúc rồi cũng bất động.
Ngay lúc này từ bên trên tửu lâu nhảy xuống một thiếu niên tầm 12 tuổi, hắn nhìn con rắn bị xuân đức đạp chết thì không khỏi trừng lớn đôi mắt sau đó