Vô địch cười nói :
" ngươi nói sai. lần này là nhờ đứa em gái của ngươi. nha đầu kia đã hoàn toàn dung hợp cùng hắc ám ma thụ có thể điều khiển được nó. có nha đầu kia sau này mi hoàn toàn có thể dùng năng lực này chiến đấu. lấy sức mạnh bản thể thì ở trung thiên này không còn mấy thứ có thể uy hiếp được mi rồi."
Xuân đức liếc xéo tên đồng bạn. xuân đức nói :
" ở trạng thái này tiêu hao cũng không ít đâu cha nội. linh hồn hồn bị ép đến cạn mới có thể miễn cưỡng điều khiển thân thể này. móa. chung quy cường độ linh hồn quá yếu. đã thế cái biến thân này một khi đã biến thân ít nhất cũng phải duy trì 3 giờ. không thể luân phiên biến đổi. bất tiện thật."
Vô địch nghe thế thì mắt sáng lên nói :
" ồ, vậy hả. thế mi cho ta ngồi lên trên người mi một chút, ta còn chưa bao giờ được ngồi trên địa ngục thiên long cả. "
Xuân đức gật đầu nói :
" thích thì ngồi thôi có gì đâu."
Vô địch cũng không có khách khí mà ngồi lên trên một cái đầu bên trái của xuân đức. có điều vừa tiến vào trong khu vực độc khí hộ thể thì đôi chân của vô địch bốc lên khói trắng do chất độc trên cơ thể xuân đức ăn mòn. thấy vậy xuân đức dùng cái đầu chính giữa nhìn qua vô địch hiếu kì hỏi :
" cái thân thể này tốn một đống tài nguyên tạo thành mà chẳng ra làm sao .không được rồi bỏ nó vào bên trong không gian đi bằng không chẳng mấy chốc liền bị hư mất."
Vô địch cũng gật đầu sau đó liền thoát ra khỏi xác của mình. bản thể của vô địch là một quả cầu ánh sáng tím, nhìn vào cảm thấy huyền diệu , mộng ảo vô cùng.
Sau đó hai người bay về tử tiêu tông nơi kia có truyền tống môn đang được xây dựng với ác ma điện. xuân đức muốn đến đó xem một chút cái truyền tống trận làm xong chưa ?
Trên đường đi vô địch cảm khái :
" ở nơi này đúng là địa phương giàu có, chỉ là một mảnh đại lục có diện tích cũng ngang bằng như nơi định cư của ác ma điện vậy mà có tới 3 món dị bảo, thần khí nguyên vẹn chín thanh, tài nguyên khác vô số. mi có muốn hay không nghĩ di chuyển ác ma điện tới nơi đây định cư. "
( vùng đất bị lãng quên . một thế giới tồn bên trong trung thiên nhưng lại nằm ở một dị độ không gian cách biệt.)
Xuân đức vừa bay vừa suy tư , một lúc lâu sau mới nói :
" nơi này thời tiết đỡ khắc nghiệt hơn ở ngoài kia nhiều, tài nguyên cũng trù phú rất thích hợp làm nơi định cư mới. giao lại nhiệm vụ đánh chiếm nơi đây cho đám kia cũng là việc tốt bằng không chiến đấu với dị thú nhiều làm người ta đần bớt đi. "
Vô địch cười lên ha hả nói :
" nói thật với mi chứ ta xem thường mấy thứ mà mi gây dựng nên à, bọn kia toàn đám ăn theo mà thôi chứ có được tác dụng gì đâu. không có mi phía sau thì cái thế lực mi tạo nên lập tức tan rã. nhưng thôi dù sao mi thích thi ta cũng chiều lòng. lại nói tới mi giao nhiệm vụ cho mấy tên kia đi xâm chiếm các lục địa lân cận ta cảm thấy không khả thi cho lắm."
Xuân đức tỉnh bơ nói :
" thì ta cũng đâu có hi vọng gì nhiều đâu. trong mắt hai người chúng ta thì ác ma điện chẳng qua giống như một món đồ chơi nhưng mà trong mắt những kẻ khác thì nó lại là quái vật khổng lồ. với mi không thấy từ khi xây dựng ác ma điện nguồn cung của chúng ta tăng lên rất nhiều sao. còn việc đi xâm lấn các lục địa bên cạnh thì đó chỉ là mục tiêu thôi, chứ không có ta hay mi áp trận thì điều đó gần như không tưởng rồi."
Vô địch nghe vậy cũng là cảm khái nói :
" chân muỗi cũng là thịt, dù sao có vẫn còn hơn không . nếu cần thì hai chúng ta cũng có thể đầu tư