Theo chân trương thiên vượt qua mấy lần truyền tống thì ba người đã đi tới nơi tuyển chọn nhân tài tiến vào nội tộc. thực ra đối với xuân đức thì cả ác ma điện cũng không là gì chứ đừng nói cái gì thiên tài với không thiên tài. bây giờ với tài lực của hắn có thể biến người bình thường trong mấy chục giây biến thành cao thủ bất diệt cảnh chứ đừng nói gì đến mấy cảnh giới bên dưới kim đan, nguyên anh gì đó.
Nhưng vừa tới nơi , khi nhìn thấy số lượng thanh thiếu niên đông đảo bên dưới xuân đức cũng nhịn không được ngạc nhiên lên tiếng :
" làm gì mà thiên tài nhiều dữ vậy, có cả hơn vạn người chứ không ít. "
Trương thiên cười nói :
" đó là đương nhiên, đệ thấy cảnh này cũng cảm thấy thỏa mãn , bọn họ là những mầm móng tốt trong tương lai."
Xuân đức nghe thế thì cười nói :
" thấy đệ tâm huyết vậy , lúc nào có thời gian để ta nói với mẫu thân cho đệ lên làm tộc trưởng, chứ theo ta thấy ngoại trừ đệ ra thì không ai thích hợp hơn. đại ca thì cuồng tu luyện bảo đại ca đi làm gia chủ chắc ca ấy đập đầu vào chăn chết quá. còn ta thì phế rồi khỏi phải nói, hai người nhị tỷ cùng ngũ muội thì đừng bàn."
Trương thiên biết tính vị tam ca này nên cũng không nói gì thêm mà chỉ gải đầu cười cười cho qua chuyện. đang lúc ba người còn đàm tiếu một chút ít chuyện cười thì có một tên con cháu trong gia tộc đi tới cung kính nói :
" thời gian đã tới mời đại nhân ra chủ trì."
Phẩy phẩy tay bảo tên con em kia lui xuống xong thì trương thiên mới nhìn xuân đức nói :
" đi thôi tam ca."
Xuân đức gật đầu một cái sau đó ba người cùng đi lên vị trí giám khảo cao nhất. ở vị trí giám khảo cũng có 100 người những người này đều là chấp sự , quản sự gì đó bên trong gia tộc, mặc dù xuân đức chẳng biết họ là ai nhưng 100 người kia ai cũng biết hắn là người nào. thấy hắn đi tới thì cả đám đồng thời xúm lại chào hỏi, xuân đức qua loa vài câu liền xong.
Ngồi ở trên cao nhìn xuống một đám thiếu niên đang sôi nổi đàm luận thì hắn thở dài một hơi, nhìn qua trương thiên hắn nói :
" lão tứ ta có một cách khiến cho đệ bớt phải tốn công chọn lựa từng người, đệ có muốn nghe không ? "
Trương thiên ngồi bên cạnh nghe vậy thì hiếu kì hỏi :
" cách gì vậy ? chỉ cần tam ca muốn liền có thể, đệ không phản đối."
Những người khác cũng vểnh tai lên mà nghe. xuân đức thấy mọi người hứng thú nghe vậy thì cười nói :
" hắc hắc. rất đơn giản thôi. chỉ cần ta thả ra một chút uy áp từ yếu cho đến mạnh, khi nào đủ 300 tên còn đứng thì dừng lại. có phải vô cùng đơn giản không nào ? "
Mọi người nghe vậy thì nhếch mép. trương thiên nghe vậy cũng cảm thấy có chút vi diệu , hắn có chút lo lắng hỏi :
" tam ca liệu có được không vậy , phải biết tu vi của tam ca không thấp , một khi lỡ một chút thì đừng nói đám tiểu bối kia không chịu được mà ngay cả đệ cũng không chịu được. như vậy sẽ tạo thành thảm sát hàng loạt à."
Xuân đức vỗ ngực nói :
" chú tư cứ yên tâm ở anh. việc khống chế uy áp thì tam ca đã sớm thành thục, thích uy áp linh hồn cũng được, thích uy áp thực chất cũng được, mà thích cả hai cũng được . không thành vấn đề đi."
Trương thiên nghe xuân đức cam đoan thì cũng vững lòng tin hơn rất nhiều. hắn gật đầu nói :
" vậy thì làm phiền tam ca rồi."
Xuân đức nheo một con mắt, dơ ngón tay cái lên sau đó nhìn xuống phía dưới nói lớn một từ.
" im "
Lời nói mang theo chân ngôn đại đạo, vừa rơi vào trong tai những người ở đây thì bọn họ bất tri bất giác làm theo. trong nháy mắt nơi đây im lặng như tờ. xuân đức nhìn bao quát tất cả mọi người cất tiếng nói :
" nghe nói mọi người đều là thiên tài nên năm nay sẽ thay đổi một chút thể lệ tuyển chọn. không giống như mọi năm đánh đánh đấm đấm mấy chục ngày mới xong bây giờ chỉ cần 1 phút.