Sau đó mấy vị tổ sư của lạc hà tiên cốc cùng dương vân ly mang theo vị hà chấp sự kia đồng thời rời đi để lại nơi đây chỉ còn có trương thiên cùng tố nghiên nghiên.
Đợi những người kia vừa rời đi khỏi thì tố nghiên nghiên liền nhào vào trong lòng trương thiên ôm lấy hắn làm nũng nói :
" thiên ca , muội nhớ huynh muốn chết. huynh có nhớ tiểu nghiên nghiên không ? "
Trương thiên bất ngờ bị giai nhân ôm ấp thì thoáng cái không biết làm sao, nghe mỹ nhân trong lòng hỏi vậy thì càng bối rối. hắn theo bản năng gật đầu lia lịa.
Tố nghiên nghiên thấy vậy thì bất mãn đấm nhẹ vào ngực trương thiên một cái tức giận nói :
" huynh gật đầu như vậy là nhớ muội hay là không nhớ đến muội."
Trương thiên gãi sau đầu , hắn nở một nụ cười có phần ngây ngô nói :
" có nhớ, lúc nào ta cũng nhớ đến nàng cả ."
Tố nghiên nghiên nghẹo đầu hỏi :
" thật không ? "
Trương thiên liên tục gật đầu nói :
" thật mà, ta làm sao dám lừa nàng cơ chứ."
Tố nghiên nghiên nghe vậy thì tức giận véo bên hông trương thiên một cái thật đau sau đó mới nói :
" còn nói không lừa muội, vậy sao trước kia huynh không có nói với muội huynh là con trai của thành chủ số 3 ác ma điện chứ. nếu mà huynh nói ra thì đâu có nhiều chuyện như vậy. hôm nay đã là ngày mà hai chúng ta thành hôn rồi."
Trương thiên rất chi là vô tội nói :
" thì nàng đâu có hỏi ta. nàng lúc đó chỉ hỏi ta bây giờ đang sống ở đâu thôi mà."
Tố nghiên nghiên trừng mắt liên tục đấm vào ngực trương thiên nói :
" lại còn dám cãi lại lời của muội nói, đánh chết huynh này, đúng là làm tức chết người không đền mạng mà. hừ hừ, huynh buông muội ra, không cho huynh ôm nữa."
Trương thiên tội nghiệp nói :
" ta cũng đâu có chủ động ôm muội, là muội tự động nhào vào lòng để ta ôm mà."
Tố nghiên nghiên nghe vậy thì tức xì khói , nàng làm vẻ mặt giận rỗi sau đó quay mặt qua nơi khác không thèm để ý tới trương thiên nữa.
Trương thiên thấy vậy liền biết người tình nhỏ giận rồi, hắn nhẹ nhàng ôm lấy tố nghiên nghiên từ phía sau, tố nghiên nghiên cũng hơi phản kháng cho có lệ sau đó cũng mặc cho trương thiên ôm vào trong lòng.
Lúc này trương thiên mới nhỏ nhẹ nói :
" hôm nay ta liền đưa nàng rời đi lạc hà tiên cốc về ra mắt cha mẹ ở nhà, nàng thấy vậy có được không ? "
Tố nghiên nghiên nghe thế thì trong lòng có chút không biết mùi vị ra làm sao, sau một lúc nàng cũng nhẹ gật đầu đồng ý nhưng sau đó lại nói :
" thiên ca, liệu cha mẹ huynh có phản đối việc của chúng ta hay không ? "
Trương thiên cười cười , khẽ nhéo cái mũi của mỹ nhân trong lòng nói :
" làm sao có thể phản đối chứ, tiểu nghiên nghiên vừa xinh đẹp, dịu dàng, nết na. ai cưới được nàng chính là phúc phận của người đó,ta có thể lấy được nàng chính là phúc đức ba đời, cha mẹ của ta còn mừng không kịp nữa là làm gì có chuyện phải đối."
Tố nghiên nghiên ngẩng đầu lên dùng đôi mắt to tròn đánh giá trương thiên sau đó dùng ngón tay trắng như ngọc dí lên trán hắn một cái nói :
" huynh học từ đâu mấy lời đó vậy.bây giờ cũng đã biết dỗ ngọt người ta rồi cơ đấy. có điều muội rất thích. hi hi."
Sau đó tố nghiên nghiên khẽ nhón chân hôn trương thiên . mãi sau một lúc lâu thì hai người mới tách nhau ra, tố nghiên nghiên lại quay về bên trong lồng ngực ấm áp của trương thiên , trên mặt vẫn còn một chút ngượng ngùng