Mang theo cái đuôi nhỏ vào bên trong phòng ăn, xuân đức nhìn mấy đứa em bên trong phòng thấy đứa nào đứa nấy cứ nhìn hắn một cách đầy tò mò thì không khỏi nghi hoặc hỏi :
" làm sao mà nhìn anh ghê vậy, bộ hôm nay anh đẹp trai hơn hàng ngày hả ? "
Heo con bỉu môi đáp :
" làm như báu lắm, cái bản mặt lạnh như cục đá của anh hai nhìn chán muốn chết. đẹp cái nổi gì."
Lan lan lúc này mới cười nói xen vào :
" chị thanh tuyến mới gửi cho anh hai một món quà đấy ? "
Xuân đức ngồi vào bàn đang lấy cơm cho mọi người nghe thế thì có phần kinh ngạc hỏi :
" quà gì ? mà gửi lúc nào sao anh không biết ? "
Lan lan cười cười thần bí nói :
" đợi chút để lan nhi mang món quà kia tới gặp anh, tiện thể để nó cùng ăn cơm với mọi người."
Nói xong thì nàng như làn gió chạy ra khỏi căn phòng, xuân đức thấy vậy thì chỉ nhếch miệng lên cười một cái sau đó tiếp tục làm nhiệm vụ của mình.
Lan lan đi cũng không có bao lâu liền quay lại mang theo một thiếu niên tuấn tú còn rất trẻ, nhìn tuổi đời chắc còn chưa đến 20 nữa. xuân đức vừa nhìn thiếu niên kia thì liền cảm thấy quen quen giống như là đã gặp ở đâu nhưng nghĩ mãi không có nhớ ra.
Thiếu niên kia sau khi tiến vào trong phòng thì đi tới trước mặt xuân đức chào :
" cậu tốt."
Xuân đức nghe vậy thì thoáng có chút kinh ngạc, lúc này lan lan thấy biểu hiện của xuân đức liền bắt đầu giải thích cho hắn hiểu :
" đứa nhỏ này tên trương tuấn con trai đầu của chị thanh tuyến, mấy chục năm này ở bên hải ngoại tu luyện. do bên nhà của chị thanh tuyến có việc quan trọng nên đứa nhỏ này phải về đây. mà em nghe nói chị dâu sợ cho đứa nhỏ này theo cha nó không có tiền đồ nên quyết định tìm tới anh hai đấy."
Xuân đức nghe vậy thì có phần buồn cười nói :
" hóa ra là vậy à, ngồi xuống đi cùng mọi người ăn cơm tuấn. mà chị dâu cũng thật là ai lại đi nói xấu chồng mình như vậy. với lại cho nó đi theo người như anh đây cũng khác gì vùi dập tương lai con trẻ đâu cơ chứ. tối hôm qua mới nhận một đứa, sáng ra tới một đứa. không biết sau này con của bà chằn lam vũ có nhờ gửi không nữa."
Mọi người cười lên ha ha. đến cả nhóc tì tiểu vi chẳng biết gì cũng vỗ tay cho được. lấy cho đứa cháu một bát cơm xuân đức hỏi :
" ở bên nhà ngoại kia sao tuấn, có tốt không ? mà trước kia cháu bái ai làm sư phụ chưa ? "
Trương tuấn đối diện với xuân đức có hiếu kì cùng khó hiểu, tuy hắn mới quay lại ác ma điện trong sáng nay nhưng mà trên đường hắn đã được nghe thân tín của mẹ hắn nói về người cậu này.
Thông qua thân tín kia thì hắn cảm thấy người cậu mà hắn sắp gặp mặt chính là một cái thế ma vương,kẻ độc tài của thế lực ác ma điện. có điều được mẹ cùng nhiều người khác động viên nên hắn mới có dũng khí tới đây.
Nhưng lúc hắn nhìn thấy người cậu của mình thì cũng không có giống như trong tưởng tượng lạnh lùng tàn khốc, đầy khát máu, cả người sát khí đằng đằng như vậy. khiến cho hắn trong lúc nhất thời có chút không kịp thích ứng.
Mãi khi nghe câu hỏi của xuân đức thì hắn mới hồi thần, tiếp nhận bát cơm hắn vội vàng đáp:
" rất tốt thưa cậu, cháu cũng đã nhận một người làm sư phụ, có điều vị sư phụ kia của cháu sau khi đi vào một cấm khu thì không thấy quay lại nữa."
Xuân đức nghe vậy thì gật đầu đáp :
" âu cũng là cái số biết sao được . mà cháu có từng giết người chưa ? "
Trương tuấn gật đầu nói :
" cũng đã có đôi ba lần. "
Xuân đức lúc này cười tươi nói :
" vậy thằng cháu chuẩn