***
Bây giờ đã là 7 giờ 20 tối. thời gian ban ngày thoáng một chốc đã đi qua. thành phố của ác ma điện khi về đêm càng thêm tấp nập, nhộn nhịp. từng cột đèn đường được bật lên "bóng đèn được tạo ra từ nguyệt quang thạch" chiếu sáng một phương viên rộng lớn. những đèn chiếu của các cửa hàng khắp trong thành phố cũng được bật lên. thoáng chốc cả ác ma điện như rực sáng.
Cảnh tượng của ác ma điện nơi đây khiến cho nhiều người mới tới cũng một hồi ngẩn ngơ.
Xuân đức lúc này đây vẫn đang ngồi bên trong phòng của tuyết anh, tới gần 6 giờ thì cô nàng này mới đi làm từ thiện về.
Sau khi đã trao đổi cùng dặn dò một số chuyện thì xuân đức liền gọi điện cho mai anh . rất nhanh đã kết nối được, mai anh hiện lên trên mặt hình màu xanh hướng xuân đức chào một cái theo nghi lễ ác ma điện.
Xuân đức cũng đáp lại một cái sau đó nói :
" ngay bây giờ cô gọi người chuẩn bị giúp tôi một bữa tiệc , sau đó mời những người hải tộc kia tới, nói với bọn họ tôi sẽ tiếp bọn họ ở nơi đó. "
Mai anh xác nhận :
" vâng. điện chủ."
Ở bên cạnh tuyết anh thấy xuân đức đã dừng gọi điện thì hỏi :
" bây giờ ngươi phải đi rồi sao củ cải ? "
Xuân đức gật đầu nói :
" ừ. hôm nay ta sẽ mang tiểu vi đi theo, ngày mai chắc lại phải làm phiền cô nữa rồi. mà đúng rồi ta có một thắc mắc muốn hỏi cô ? "
Tuyết anh một tay chống cằm , một tay bỏ vào trong miệng một trái linh quả ôn nhu nói :
" có hỏi chuyện gì thì hỏi đi ? "
Xuân đức đánh giá cô gái đẹp như thiên thần trước mặt một lúc sau đó nói :
" cô với vô địch đều giống nhau, đều là sinh mệnh thể cấp cao trí năng vì sao vô địch hắn có thể liên tục tiến hóa còn cô thì không ? "
Tuyết anh nghe vậy thì cười nhẹ một cái nói :
" hóa ra là chuyện này sao, hì hì, thực ra không phải ta không muốn tiến hóa lên hình thức cao hơn nhưng mà tất cả mọi tài nguyên người đều lấy đi cả rồi nên ta không có đủ điều kiện cần thiết để tiến hóa."
Xuân đức nghe thế thì ngớ người ra nói :
" ấy, tài nguyên của ác ma điện rất nhiều sao cô không chọn ra một tí thứ gì cần thiết cho bản thân."
" hừ. ngươi đâu có cho phép làm sao ta dám dùng, ta sinh ra vốn dĩ vì ngươi mà phục vụ mà nếu không được ngươi cho phép thì ta cũng không thể. ngày trước lúc ta sinh ra đã được quy định vậy rồi."..- tuyết anh có phần oán giận nhìn xuân đức.
Xuân đức nghe thế thì càng kinh ngạc :
" việc này trước kia sao ta chưa từng nghe ngươi nói qua. không phải ngày trước đây mi nói là mi độc lập sao, không phụ thuộc vào vô địch sao ? "
Tuyết anh gật đầu đáp :
" thì ta có nói thế nhưng ta không phụ thuộc vào vô địch nhưng phụ thuộc vào ngươi à. tại trước kia ta mới được sinh ra nên tư duy lúc đó không được tốt lắm nên mới khiến ngươi hiểu nhầm ý."
Xuân đức lúc này cười gian ác nói :
" như vậy mi bây giờ chẳng khác gì nô lệ của ta cả nhỉ, hắc hắc. có hay không chúng ta..."
Vèo
Một chiếc giầy lấy tốc độ kinh người bay sát qua mặt xuân đức, tiếp theo là một tiếng hổ gầm .
" nô lệ, ai là nô lệ, ta đánh chết người cái đồ vô lương tâm này."
Tuyết anh đang từ tiên nữ bỗng chốc biến thành ác quỷ. xuân đức thấy vậy thì ngay lập tức ngăn lại nàng nói :
" thôi được rồi, ta xin lỗi, ai biết đâu. người ta nói không biết không có tội mà, vì để bù đắp ngày mai bà cần gì thì cứ tự nhiên mà lấy, được chứ . còn ta bây giờ phải đi có việc quan trọng rồi."
Tuyết anh lúc này mới ngồi xuống nói :
" xem như người còn chút lương tâm. hừ