Cũng không qua bao lâu xuân đức đã xách ông lão kia đến trước tu la thành. sự xuất hiện của hắn ngay lập tức được thu hút vô số ánh mắt trên tường thành. nhìn cái cơ thể không toàn vẹn trong tay xuân đức nhiều người thất kinh. có người không dám tin vào mắt mình hai tay dụi dụi con mắt xem mình có bị hoa mắt không.
Tiếp theo bọn họ thấy cảnh tượng rợn tóc gáy dựng đứng lông tơ, chỉ thấy kẻ bên dưới tường thành từng ngụm ngụm ăn tươi ông lão trong tay hắn. ông lão kia mỗi lần bị cắn một miếng thì đều hét lên thê lương vô cùng giống như hắn đang chịu sự thống khổ lắm vậy.
Bên trên tường thành có một nam một nữ tuổi đời còn trẻ thấy cảnh ông lão đang bị ăn tươi thì hai mắt sung huyết. nam tử gầm lên một tiếng ra lệnh.
" mở hộ trận cho ta, để ta ra bên ngoài giết chết súc sinh kia. "
Nhưng lúc này một ông lão già khọm kéo tay thiếu niên lại nói :
" thiếu chủ người đi ra cũng là chịu chết, đến cả chủ nhân cũng bị như vậy. thiếu chủ đi ra không khác gì đưa dê vào miệng cọp. "
Ông lão dùng lời nói khéo léo khuyên can thiếu niên nhưng thiếu niên kia không có nghe mà quay lại tát mạnh vào mặt ông lão mắng :
" thứ cẩu vật gì cũng ở đây nói chuyện, bình thường ông nội ta đối với người không tệ vậy mà lúc này đây ngươi lại có thể nói mấy câu như vậy. sao ngươi không chết luôn đi."
Thiếu niên co chân đạp lên ngực ông lão kia một cái " rắc rắc" hai tiếng , ngực ông lão lỏm sâu vào miệng lớn phun máu, hai tay ôm chặt lấy chân thiếu niên. thiếu niên thấy vậy thì càng chán ghét dùng sức đạp xuống.
"rắc rắc rắc "
Sau đó chỉ thấy lão già nghẹo đầu qua một bên,hai tay buông thỏng, chết không kịp ngáp.
Sau khi ông lão chết thì thiếu niên kia ra lệnh :
" mở ra hộ thành trận, tu la chiến thần đội theo ta ra bên ngoài giết chết tên kia."
Có vẻ như thiếu niên rất có danh vọng trong thành nên khi hắn ra lệnh thì lập tức có người mở ra một thông đạo đi ra ngoài.
Cũng ngay lúc này xuân đức đang ăn thịt khóe miệng khẽ nhếch lên một cái ,lộ ra răng nanh, cái xác ông lão trên tay hắn đột nhiên biến thành tro tàn, còn hắn thì cũng biến đi đâu mất tiêu.
" a a a a . quái vật xông vào bên trong."
Những người đang chú ý hắn thấy cảnh này thì ngạc nhiên nhưng ngay sau đó bọn họ nghe thấy tiếng kêu la thất thanh ở phía bên dưới cổng thành. đám tu la tộc chiến sĩ nhanh chóng chạy lại nơi phát ra tiếng kêu.
Nhưng khi bọn hắn xuống tới nơi thì không dám tin vào mắt mình nữa, cách đây chưa tới 4 cái hô hấp mà phía bên dưới đã thành một cái tu la tràng, thi thể đồng bạn của bọn họ đã nằm đầy trên mặt đất. máu tươi dàn dụa.
" chết đi quái vật."
Ngay lúc này đây vô số tu la chiến sĩ dũng cảm lao về phía xuân đức tự bạo.
Ầm ầm ầm... ầm ầm ầm... ầm ầm ầm.
Một trời máu thịt tung bay, vụ bạo tạc mạnh tới mức mà các tu sĩ phía xa xa cũng bị liên lụy đến , cụt tay, cụt chân, một mảnh rên khóc thê lương.
Những tu la chiến sĩ khác nhìn vào trung tâm bạo tạc kia mà tay cầm vũ khí run run. có người không nhịn được hỏi :
" con quái vật kia chết chưa ? "
Nhưng ngay lúc này bầu trời đang có nắng chiếu bỗng nhiên tối sầm lại. từng đợt gió lạnh gào thét thổi qua.
Phúc phúc phúc... phúc phúc.
Trong bóng tối vô biên vô tận kia thi thoảng lóe lên những ánh sáng đỏ quỷ dị, mỗi lần ánh sáng đỏ kia lóe lên là có một mảng lớn chiến sĩ tu la tộc vô thanh vô thức nằm xuống bên trong vũng máu, linh hồn của bọn họ thì bị một thứ gì đó ăn đi mất.
" khặc khặc. cũng lâu rồi chưa có cảm giác hưng phấn như thế này. máu tươi, đúng là thứ khiến người ta say đắm."
Một âm thanh vui vẻ truyền ra từ trong bóng tối vô tận nhưng khi nghe vào trong tai các chiến sĩ tu