Thấy xuân đức nói lời cảm ơn, mặc dù tuy không rõ ràng lắm nhưng nàng vẫn có thể hiểu được. ánh mắt nàng lúc này lóe lên một tia gian xảo, nàng mỉm cười nhìn xuân đức nói :
" ta có một giao dịch nhỏ không biết ngươi có muốn nghe không ? "
Xuân đức nhìn thấy tia giảo hoạt kia ở trong mắt của cô gái nhưng cũng không đặt ở trong lòng, hắn nhẹ gật đầu một cái.
Cô gái nở một cười xinh đẹp sau đó vuốt một ngọn tóc mai nói :
" giúp người trị khỏi thương thế cũng không phải không thể, chỉ cần ngươi theo ta 30 năm hoặc đến khi nào ta tiến vào hỏa phượng tông là được. trong thời gian này người sẽ phải nghe ta , ta cũng sẽ không bắt ngươi phải làm việc khó xử. ngươi có chịu không ? "
Xuân đức nghe thế thì hơi nhăn mày, nói thực hắn từ lâu đã không còn cái kiểu muốn đi làm người hầu cho kẻ khác nhưng tính toán một chút nếu như hắn đáp ứng cô gái thì sẽ không cần hao đi đạo vận của bản thân.
Hắn đã tính toán với thương thế hiện tại thì không qua bao lâu nếu không có người trị thương thì hắn sẽ phải chết không cần nghi ngờ, đến lúc đó lại mất đi một lần trọng sinh quý giá. bây giờ không thể tiến vào không gian vong linh, mất đi một cái mạng thì trong 5 năm hắn sẽ là một thời kì không an toàn chút nào.
Hắn cũng không phải loại máu liều nhiều hơn máu não không biết suy nghỉ, sau một suy tính vì đạo vận, vì sự an toàn của bản thân hắn quyết định bỏ qua cái tôn nghiêm rẻ mạt kia.
Nhìn cô gái hắn nhẹ gật đầu một cái. cô gái thấy vậy thì vô cùng vui mừng, ngay lập tức nàng lấy ra hai con búp bê bằng giấy. nàng nhìn xuân đức nói :
" loại búp bê này có tên là nhất niệm không phai mờ. một khi hai bên đã định ra chú ước thì không thể làm trái, một khi làm trái thì sẽ chết rất thảm. "
Nói xong nàng liền đánh lên con búp bê một cái ấn quyết sau đó đọc chú ước .
" 30 năm thuộc về nhau, không thể phản bội..."
Sau khi niệm xong thì nàng liền nhìn xuân đức, xuân đức nhẹ gật đầu. cô gái vui vẻ đặt một con búp bê nam lên ngực xuân đức, ngay lập tức con búp bê biến mất hóa thành tinh quang bay vào bên trong đầu của xuân đức ngưng tụ thành một cái ấn kí màu vàng.
Đối với một con búp bê khác cô gái cũng tương tự làm như vậy. khi nàng ta sử dụng con búp bê nữ lên chính bản thân thì xuân đức ngay lập tức cảm nhận được một mối liên hệ giữa hai người, hắn cảm thấy cô gái này thân thuộc hơn rất nhiều.
Nhìn xuân đức cô gái khẽ vuốt má hắn nói :
" trước tiên theo ta về phủ thành chủ. về nơi kia ta sẽ nhanh chóng tìm cách trị thương cho ngươi."
Xuân đức khẽ chớp mắt xem như đồng ý. thấy vậy cô gái không do dự mà ôm hắn lên.
" rắc rắc rắc."
Tiếng xương cốt rạn nứt vang lên, xuân đức cảm thấy rất chi đau đớn, hắn muốn không khóc nhưng hai hàng nước mắt không kiềm được mà chảy ra.
" ta biết ngươi rất đau nhưng cố chịu đựng, bây giờ mà dùng tiên lực thì càng không ổn."..- cô gái nhẹ nhàng nói.
Sau đó mọi người cùng nhau rời đi khỏi sơn động nơi đây, con sói bạc vẫn đi theo phía sau xuân đức . đôi khi nó lại dùng ánh mắt có phần nhân tính nhìn xuân đức.
Xuân đức được thiếu nữ ôm vào bên trong một chiếc xe . bên trong rộng rãi vô cùng, ngay cả sói bạc đi vào cũng chỉ chiếm một ít diện tích bên trong. ở bên trong xe còn có một cô gái khác, khi nhìn thấy thiên hoa ôm xuân đức đi vào bên trong theo phía sau còn có sói bạc thì không khỏi kinh ngạc lên tiếng hỏi .
" hoa hoa người này là ai vậy ? nhìn bộ dạng bị thương rất nặng ."
Thiên hoa đặt xuân đức xuống một tấm đệm, sau đó mới nhìn cô gái kia cười nói :
" hắn là người ta mới chọn làm bạn đồng hành đấy. phải rồi hoa tiên bạn y nghệ rất cao , bạn lại xem cho hắn cùng người bạn của hắn một chút."
Cô gái tên hoa tiên có khuôn mặt rất thanh tú, nàng nghe người bạn thân nói vậy thì không do