***
Xuân đức sau khi rời đi hỏa dương thành thì liền mua một tấm bản đồ địa vực xung quanh nơi quản lý của hỏa phụng tông. sau khi đã tìm được vị trí lý tưởng để độ kiếp thì xuân đức liền không trần trừ thêm một giây phút nào nữa mà ngay lập tức dùng tốc độ nhanh nhất có thể đi tới nơi cần đến.
Vị trí hắn chọn vượt qua thiên kiếp lần này chính là tại một vùng hoang mạc cách hỏa dương thành về phía tây gần 1 vạn dặm.
Một vạn dặm đối với xuân đức chính là một việc nhỏ, sau khi rời đi hỏa dương thành không qua bao lâu xuân đức đã tới vị trí cần đến. nơi đây ngoại cát cùng gió ra thì không có gì khác nếu có thì chẳng qua là mấy cây thực vật thấp bé mọc lưa thưa một vài nơi.
Do đây cũng mới là lần đầu hắn gặp phải tình huống này nên hắn cũng không không quá rõ ràng về tiểu thiên kiếp đối với viễn cổ hung thú như hắn là như thế nào. tất cả điển tịch mà hắn đọc được khi tại long nham thành gần như tất cả đều nói về nhân loại , chỉ có một số ít là yêu tộc.
Nhìn địa thế xung quanh một chút, sau đó hắn chọn một nơi quang đãng bắt đầu bố trí một vài trận pháp chúc phúc cho bản thân.
Tốn một phen công phu hắn cũng đã hoàn toàn bố trí đi ra 6 cái trận pháp chúc phúc. nhìn lại thành quả của mình hắn khẽ gật đầu một cái. sau đó hắn cầm cái túi tiên sủng bên hông lên, tâm niệm vừa động sói vàng liền hiện ra trước mặt hắn.
Con sói vàng vừa hiện thân thì hắn không khỏi trừng trừng con mắt mà nhìn, sói vàng lúc này sau một thời gian dài ở bên trong túi sủng vật thì đã béo lên vài vòng, bây giờ nhìn nó mập mập , cả người núng nính thịt mỡ.
Chép miệng một cái hắn hỏi :
" làm sao trong thời gian ngắn như vậy mà tiểu cẩu nhà ngươi lại một thành cái lu thế này ? "
Con sói vàng bị xuân đức bất ngờ triệu hồi đi ra thì lúc này trên miệng nó vẫn đang còn gặm một cái đùi thịt nướng của một con hư không tiên thú. nghe được chủ nhân hỏi con sói vàng phản ứng rất kì lạ, nó nhìn xuân đức vài lần sau đó nuốt vội cái đùi thịt nướng kia rồi nịnh nọt nói :
" chủ nhân tốt bụng , người có việc gì cần sai bảo tiểu kim sao? tiểu kim nhất định nghe theo."
Xuân đức nghe mấy lời nịnh nọt kia thì liếc xéo nó một cái, sau đó dùng chân đá cho nó một phát vào cái bụng mỡ ,nói :
" mập quá rồi, sau này chắc không nên để nhiều đồ ăn cho ngươi vậy. được rồi bây giờ có việc cho ngươi làm đây, ta chuẩn bị độ tiểu thiên kiếp ngươi ở phụ cận bảo vệ ta, thấy tên nào tới gần thì liền làm thịt . nếu đánh không được thì cũng không cần ngạnh đấu làm gì, lúc đó ta tự có biện pháp."
Sói vàng gật gù như đã hiểu nói :
" tiểu kim đã hiểu rõ, chủ nhân yên tâm, tiểu kim đã sẽ làm tốt."
Xuân đức lại đá cho nó một cái nói :
" vậy còn không nhanh đi làm việc của mình đi."
Sói vàng vẻ mặt nịnh nọt vẩy đuôi nói :
" chủ nhân, người có thể hay không đưa cho tiểu kim cái túi tiên sủng kia, trong đó vẫn còn rất nhiều đồ ăn ngon."
Xuân đức nghe thế thì biết con sói mập này đánh cái chủ ý gì. ném cái túi tiên sủng đang cầm trên tay cho con sói mập hắn có phần bất đắc dĩ nói :
" cho ngươi đấy. rồi , nhanh mà đi làm việc đi."
Sói mập nhận được thứ mình muốn thì cũng không quên nịnh nọt vài câu sau đó mới lê cái thân hình béo núng nính toàn thịt của mình rời đi.
Nhìn sói mập đã rời đi xa thì xuân đức cũng ngồi vào đại trận chờ đợi tiểu thiên kiếp giáng xuống.
....
Chỉ nhoáng một cái thời gian đã về đêm, lúc này đây ở bên trong một tòa đại viện xa hoa tại hỏa dương thành có một cô gái đang lặng yên đọc một mẫu thư nhỏ trong tay. bên trong bức thư kia ghi lại chỉ vỏn vẹn có mấy chữ.
" không cần lo lắng, tự tin vào bản thân mình."
Cô gái này không phải ai khác