Nhận thấy biểu hiện không lấy gì là thoải mái của xuân đức cùng sói mập thì người thanh niên đi ở phía trước liền quay lại nhìn đám hộ vệ phía sau phân phó vài câu, đám hộ vệ kia cũng kính vâng lệnh sau đó lập tức rời đi.
Sau khi đám hộ vệ kia rời đi rồi thì người thanh niên kia mới cùng long linh nhi tiến đến trước mặt xuân đức, người thanh niên kia sau khi tiến đến trước mặt xuân đức thì liền chắp tay cười nói :
" chúc mừng vân huynh đại nạn không chết nhận được thần thông tuyệt thế, sau này ắt thành nghiệp lớn. tiểu đệ long cát hôm nay đến đây để chúc mừng vân huynh."
Tên này miệng tuy nói chúc mừng , trên mặt thì luôn treo một nụ cười nho nhã nhưng xuân đức lại cảm nhận được tên này chẳng có tí gì gọi là thành ý cả. đến chúc mừng mà quà cáp cũng không mang theo thì chúc mừng cái nỗi gì.
Theo hắn thấy thì tên này lúc ban đầu mục đích cũng không phải là cái gì chúc mừng cả, chẳng qua lúc tới đây nhìn thấy bên cạnh hắn là sói mập thì mới thay đổi chút mà thôi.
Quả nhiên hắn vừa có suy nghĩ như vậy thì tên này liền đã chứng minh suy đoán hắn là đúng, chỉ thấy tên này bỗng dưng lấy ra trong tay áo một tấm thiệp bằng tinh kim đưa cho hắn.
" hôm nay tiểu đệ ta tới còn có một chuyện khác nữa muốn nhờ vân huynh, chẳng là vô song tiên tử muốn tổ chức yến tiệc muốn mời vân huynh đến dự nhưng giữa vân huynh cùng vô song tiên tử có một chút gút mắc nhỏ nên tiên tử không tiện đích thân tới đây vì vậy nàng ấy nhờ ta đưa thiệp mời này cho huynh ."
Xuân đức vừa nghe thì cũng đã hiểu ý của tên này rồi, hắn đưa tay ra nhận tấm tinh kim kia, nhìn lướt qua một cái sau đó cất đi, hắn bình thản nói :
" như vậy thì phải cảm ơn vị huynh đệ đây rồi nhưng mà ta còn có một thắc mắc nhỏ không biết có nên nói hay không ? "
Long cát lúc này vẫn giữ vẻ mặt ôn hòa nói :
" vân huynh cứ việc hỏi, nếu tiểu đệ biết sẽ không giấu giếm."
Xuân đức lúc này cũng nở một nụ cười giả tạo, nhìn long cát hắn nói :
" không rõ vị vô song tiên tử kia là ai ? còn nữa vì sao giữa ta cùng với nàng ấy lại có gút mắc."
Nghe xuân đức hỏi lại một câu như vậy thì long cát thoáng cái ngẩn người nhưng hắn rất nhanh thì che giấu đi sự thất thố của mình, hắn cười cười rồi nói :
" việc này hẳn là vân huynh nên tự mình đến gặp vô song tiên tử thì tốt hơn, ta là một ngoại nhân nên cũng không rõ việc này lắm nên xin vân huynh thứ lỗi."
" ha hả." xuân đức cười lên một tiếng sau đó làm một bộ không thành vấn đề nói :
" không có gì, không có gì. chỉ là việc nhỏ. nếu như không ngại thì xin mời vị huynh đệ đây vào bên trong uống chén trà, còn có lệnh muội nữa cũng xin mời vào trong nhà."
Long linh nhi lúc này mới thấy xuân đức đề cập tới mình thì trong lòng không khỏi bất mãn, nàng hừ nhẹ một cái sau đó quay đầu qua một bên không để ý tới hắn. long cát nhìn thấy muội muội biểu hiện như vậy thì cũng không có ý kiến gì.
Hắn mỉm cười chắp tay nói :
" thật xin lỗi, tiểu đệ còn có việc quan trọng trong người nên bây giờ không tiện, hẹn vân huynh dịp khác vậy."
Xuân đức ôn hòa cười :
" không sao, đã vậy thì hẹn khi khác cũng được . thứ cho tại hạ còn mang bệnh trong người không thể tiễn được xa."
Long cát lúc này lại cười giả tạo một cái sau đó nói vài lời khách sáo cùng xuân đức, tiếp theo đó hắn mới xoay người rời đi. nhưng khi hắn vừa quay người rời đi thì đôi mắt của hắn xẹt qua một tia sát khí.
Nhìn đoàn người của long cát đã đi xa mà long linh nhi vẫn đứng ở nơi đây thì hắn