(t/g : ta đang đói nên nghĩ tới đồ ăn, chương này hơi khoai mọi người cảm thông.)
Theo phía sau cô gái, hai người một sói đi lên lầu ba, vào bên trong thì thấy nơi đây cũng không có bao nhiêu người, sơ sơ chưa đến 50 người, có lẽ bây giờ chưa phải buổi tối nên người cũng không nhiều. nơi này được trang hoàng vô cùng đẹp đẽ, cái gì cần có đều có cả. đúng như ý nguyện , hắn được sắp xếp ngồi tại một nơi có thể quan sát cảnh vật bên ngoài.
Lúc này đây cô gái kia mới nhìn hắn nở một nụ cười chuyên nghiệp rồi hỏi :
" công tử thấy nơi đây thế nào ? đã hợp với ý của công tử chưa ? "
Xuân đức gật nhẹ đầu, ôn hòa nói :
" rất hài lòng, còn có phần hơn cả mong đợi của ta."
Nghe vậy thì cô gái càng cười quyến rũ hơn, nàng lúc này lại tiếp tục hỏi :
" vậy không biết công tử muốn gọi món ăn hay loại rượu gì ? nếu như công tử mới đến đây lần đầu còn chưa quen thuộc thì tiểu nữ có thể giúp công tử giới thiệu một hai."
Xuân đức cười ta nói :
" không cần rắc rối như vậy làm gì , mang cho ta tất cả những món ăn ở trong tiệm cho ta, mỗi món 5 phần. à mà không , cho ta mỗi món 10 phần đi nó ăn hơi nhiều."
Xuân đức dùng chân đá đá sói mập đang nằm bên cạnh. sói mập nghe vậy thì trong lòng có đôi chút bất mãn, nó thầm nghĩ " chủ nhân còn ăn nhiều hơn cả ta nữa mà còn nói cái gì."
Cô gái mới đầu có đôi chút thất thần , nghe xuân đức nói thì nàng nhìn qua sói mập nhìn bộ dạng béo ục ịch của nó thì liền hiểu. nàng ta nhoẻn miệng cười nói :
" vậy công tử đợi một chút, tiểu nữ sẽ đi thông báo cho người làm nhanh. rất nhanh sẽ có đồ ăn mà công tử yêu cầu."
Nói xong nàng liền rời đi, không qua bao lâu liền có mấy cô gái tướng mạo tiêu chuẩn bưng từng khay đồ ăn đưa lên trên này. thoáng một chốc cả bàn đã đầy đồ ăn.
Còn riêng phần sói mập thì được thiết kế riêng cho một cái khay thức ăn cực lớn chuyên dùng cho sủng vật. bên trong chứa đầy thức ăn, cái khay thức ăn của nó phải cần đến hai tên tu sĩ cấp thấp khiêng lên"cái khay nặng còn đồ ăn bên trong thì không đáng là bao."
Những thực khách đang ăn uống ở đây cũng có nhìn qua mấy người xuân đức vài lần nhưng ngay sau đó thì thu hồi ánh mắt. dù sao kẻ tham ăn không phải không có. bọn họ còn chứng kiến qua không ít tràng cảnh hoành tráng hơn thế này.
Tên trung niên đi theo xuân đức lúc này nhìn thấy một bàn tiệc như vậy thì nuốt nước miếng ừng ực, có điều xuân đức chưa ăn hắn cũng không dám ăn trước.
Nhìn qua trung niên xuân đức cười nói :
" ăn thôi , còn ngại gì nữa. "
Hắn vừa dứt lời thì sói mập cùng người trung niên kia bắt đầu ăn thỏa thích, xuân đức lúc này cũng vứt bỏ cái vỏ ngoài nho nhã lịch sự mà bắt đầu nhập cuộc.
Tốc độ ăn của hắn cùng sói mập vô cùng nhanh, món ăn mang lên không kịp ba người ăn uống. lúc ban đầu những người phục vụ ở đây còn dùng tay mang lên nhưng về sau đều phải chuyển qua dùng nhẫn không gian.
Những thực khách xung quanh lúc đầu còn bàn tán nói chuyện với nhau nhưng về sau cả đám chỉ trợn tròn mắt mà nhìn về phía bàn ăn của xuân đức. ngồi cạnh bàn ăn của xuân đức có hai tên đại hán to cao, tướng mạo có phần xấu xí nhìn thấy một màn như vậy thì cả hai liếc nhìn nhau một cái sau đó đứng dậy đi qua bàn xuân đức.
Một người chỉ còn một con mắt nhìn xuân đức nói :
" tiểu huynh đệ, hai người bọn ta ngồi chung một bàn không có vấn đề chứ ? "
Xuân đức đang ăn lúc này ngưng lại, nhìn lên hai người hỏi :
" vì sao ? "
Tên kia cười ha hả nói :
" chúng ta muốn so tài ăn uống cùng vị tiểu huynh đệ, nếu hai chúng ta thua thì sẽ trả tiền bửa ăn này còn nếu như tiểu huynh đệ thua thì