Sau khi ăn xong bữa cơm tối cùng với nhạn tuyết thì hắn liền quay về phòng của mình. lúc này đây hắn vẫn phải tiếp tục trị liệu linh hồn, cơ thể hắn thì đã khỏe mạnh nhưng hồn phách lại vẫn còn bị thương điều này làm hắn buồn bực không thôi.
Tiếp theo hắn lấy ra một vài loại thuốc"đan dược" bồi bổ hồn phách rồi nuốt cả vào ,với thân thể mạnh mẽ thì vấn đề độc đan không thành vấn đề với hắn. tiếp theo hắn bắt đầu nhắm mắt lại.
....
Thời gian nhanh chóng đi qua, chưa bao lâu thì đã tới nửa đêm. lúc này đây ở bên ngoài cửa phòng của xuân đức xuất hiện một bóng đen , bóng đen kia vô thanh vô thức đi vào bên trong trong.
Khi bóng đen kia vừa vào trong phòng thì xuân đức đang nằm ngủ cũng ngồi dậy, ở giường bên cạnh sói mập cũng tỉnh dậy, ánh mắt nó cảnh giác nhìn kẻ vừa xuất hiện bên trong phòng.
" mọi thứ mà chủ nhân yêu cầu đều đã được mang đến. "..- bóng đen cất tiếng nói khàn khàn.
Xuân đức vừa ngồi dậy nghe thế thì cười khặc khặc :
" xem ra địa vị của ngươi trong tôn gia cũng không thấp. ta lần này mèo mù lại vớ cá rán rồi."
Bóng đen kia nghe vậy thì trên mặt cũng không có biểu tình gì cả, hắn tháo xuống một cái nhẫn chứa đồ đưa cho xuân đức sau đó lại đứng bất động.
Nhận lấy nhẫn chứa đồ xuân đức trước hết kiểm tra xem có tên nào tính gài bẩy hay ấn kí truy tung gì không. sau khi xác định là an toàn thì hắn mới dùng hồn niệm kiểm tra vật phẩm ở bên trong. sau một lúc thì hắn thu hồi lại hồn niệm nhìn bóng đen ra lệnh :
" quay trở về đi."
Bóng đen kia được mệnh lệnh thì ngay lập tức tiêu thất, không còn thấy đâu cả. sau khi bong đen rời đi một lúc thì sói mập ở bên hỏi :
" chủ nhân, kẻ kia là ai vậy ? "
Xuân đức lúc này đang kiểm kê thứ mình lấy được , nghe sói mập hỏi thăm thì hắn cười hắc hắc nói :
" là cái tên thất trưởng lão gì đó, hôm qua hay hôm kia mập mạp ngươi mới gặp đấy."
Sói mập nghe vậy thì ngạc nhiên, nó nhảy qua bên giường xuân đức nằm ở bên cạnh nhìn vào chiếc nhẫn trên tay xuân đức.
" chủ nhân , tên kia mang đến những gì vậy ? mà làm sao chủ nhân lại có thể khống chế được hắn vậy."
" cũng chẳng có gì, một ít tiên thạch cùng vài ba đồ lung tung thôi. chung quy thì tên kia cũng nghèo đâu có mấy thứ đáng tiền. nhưng dù sao thịt muỗi cũng là thịt, có còn hơn không. hắc hắc. không biết ngày mai tên kia tỉnh lại thấy của cải tích lũy cả đời bỗng dưng biến mất thì sẽ cảm thấy thế nào, hắn là rất sướng đi. hắc hắc."..- xuân đức vừa nói vừa cười, điệu cười của hắn mang theo vài phần tà tính , khiến cho sói mập ở bên cạnh dựng hết lông lên
" nhưng mà chủ nhân, không phải chủ nhân đã khống chế tên kia rồi sao , vì sao còn để hắn tỉnh lại."..- sói mập nghĩ mãi không thông nên bèn hỏi.
Xuân đức lúc này đã kiểm kê xong tài sản liền cất đi, nhìn qua sói mập hắn dùng tay đập đập nhẹ mấy cái lên đầu nó.
" muốn giải thích cặn kẽ thì khó lắm, với nói đến mấy thứ kia thì ngươi cũng đâu có hiểu, chỉ cần biết ta thích khống chế tên kia lúc nào thì sẽ khống chế được lúc đó, làm xong việc cho ta lúc tỉnh lại thì tên kia sẽ không còn nhớ gì cả."
Sói mập ngay lập tức nịnh nọt :
" chủ nhân thật lợi hại, nếu chủ nhân mà khống chế tên kia đi ăn cướp thì tốt rồi, đến lúc đó chúng ta không cần đi đâu cũng có tiên thạch để tiêu sài."
Nhưng lúc này xuân đức lại lắc đầu, hắn phản đối nói :
" ai lại đi làm cái trò mèo đó,