***
Gần 8 rưỡi sáng.
Sau khi chuẩn bị một chút đồ đạc cần thiết xong xuôi thì xuân đức liền đi tìm nhạn tuyết, hắn rất mong đợi chuyến đi vào bên trong bàn long quy khư lần này, cũng không phải vì cái gì cơ duyên mà hắn muốn vào bên trong kia săn giết một ít tu sĩ cấp cao để thỏa mãn bản thân.
Vừa xuống lầu thì đã thấy nhạn tuyết đang đợi hắn từ trước rồi, nhìn qua thì xuân đức phát hiện cô bé này còn trang điểm thêm một ít nữa, ăn mặc cũng chọn lựa rất kỹ. hắn hiếu kì hỏi :
" nha đầu, làm sao ca cảm thấy là muội đang đi dự tiệc vậy."
Nhan tuyết khẽ lườm hắn nhưng sau đó thì cười hì hì hỏi :
" ca có thấy muội xinh đẹp hơn không ? "
Xuân đức nào có ngu mà đi chê, hắn liên tục gật đầu nói :
" xinh đẹp, đương nhiên là xinh đẹp rồi. đẹp hết phần thiên hạ, đẹp đến rạng ngời, nhìn lâu còn thấy đau mắt nữa kìa."
Nhạn tuyết nghe thế thì đỏ mặt , đá hắn một cái khẽ gắt :
" chỉ giỏi ba hoa, lên xe."
Mắng thì mắng nhưng nét cười trên mặt cô nàng thì ai nhìn cũng thấy.
Xuân đức vô duyên vô cớ bị ăn một đá thì cảm thấy có phần buồn bực, đàn đà con gái là đám sinh vật cực kì khó hiểu, không ai có thể biết là trong đầu bọn họ đang nghĩ cái quái gì cả." hắn có độc tâm thuật nhưng mà con gái suy nghĩ một đường mà hành động lại một nẻo. chẳng có tính logic gì cả."
Sau khi hắn lên xe thì nhạn tuyết cũng chui vào cùng, tiếp theo xe tiên thú thẳng hướng nơi đã định sẵn trước mà chạy tới.
Ở bên trong xe còn có hai cô bạn tâm giao của nhạn tuyết là lệ tùy vũ cùng lưu văn kỳ. cả ba cô nàng ai cũng ăn mặc cực kỳ xinh đẹp, trên mặt luôn treo nụ cười, nhìn thấy cảnh này thì xuân đức cảm thấy có gì đó sai sai.
Ba cô gái nói chuyện rất vui vẻ, từ đàm luận về tiên thuật sát chiêu cho tới nam nhân, đàm luận hết nam nhân này cho tới nam nhân khác, sơ sơ cũng không dưới 30 người. còn về phần xuân đức đương nhiên là được cho ra rìa rồi.
Chiếc xe tiên thú trở bốn người sau khi đi được 1 tiếng thì dừng lại tại một cái quảng trường rộng lớn.
Sau khi xe tiên thú dừng lại thì bốn người liền xuống xe, ngó qua một cái khiến cho xuân đức cũng phải thoáng kinh ngạc, hắn cứ ngỡ đội ngũ in ít thôi chứ, tầm vài trăm hay vài ngàn người, đằng này chỉ riêng bên tôn gia cũng đã có 3-4 vạn người rồi.
" đi lần này nhiều người vậy à ? " xuân đức hỏi bâng quơ một câu.
Ở bên cạnh nhạn tuyết nói :
" còn chưa có tới đủ đâu ca, hai gia tộc chí gia cùng cửu gia ở xa nên còn chưa có tới, đợi lát nữa bọn họ tới rồi mới đủ quân số."
" vậy à." xuân đức gật gật đầu xem như đã rõ, nhưng ngay sau đó hắn lại hỏi :
" ủa, mà sao chẳng thấy tên cường giả nào hết vậy, ngay cả một tên hằng quân tiên cảnh cũng không có, cứ để đám tạp nham này đi vào trong kia như vậy sao ? không sợ bọn này một đi không trở về sao à."
" hì hì." nhạn tuyết nhìn hắn cười cười, nàng nhấp nháy mắt nói :
" ca , ca học từ đâu kiểu ăn nói vậy. thấy lạ quá đi."
Xuân đức ho khan một cái nói :
" thì lâu nay ca vẫn nói chuyện như thế mà có thấy sao đâu, vẫn thấy bình thường mà. với ca nói chuyện sao thì có liên quan gì tới muội đâu nào, muội nên trả lời vấn đề của ca trước đi."
" hí hí. " nhạn tuyết cười gian một cái, sau đó cũng làm bộ nghiêm túc nói :
" mấy vị cường giả trong bốn tộc đều đi vào trước thanh trừ đám tà vật bên trong bàn long quy khư cả rồi , như vậy thì tộc nhân đi vào bên trong mới không có gặp phải quá nhiều nguy hiểm."
Xuân đức nghe thế thì hạn hán lời rồi. đi lịch luyện kiểu gì mà lại có người vào trong trước thanh trừ đi mối nguy hiểm, cái này nói đúng ra là một lần đi du lịch thì có. thảo nào