***
Không qua bao lâu xuân đức liền quay trở về nơi mọi người chọn làm động phủ. khi hắn quay lại thì thấy cô bé nhạn tuyết đang ngồi một mình trên một tảng đá nhìn lên bầu trời đêm tối tăm, vẻ mặt nàng hiện lên sự mơ màng. trong ngực nàng ta còn đang ôm một con cáo trắng lông xù.
Không giống lần trước, lần này xuân đức xuất hiện đã bị nhạn tuyết phát hiện. nhìn qua bên này thấy xuân đức đang lững thững bước đi lại đây thì nhạn tuyết hiếu kì hỏi :
" có thu hoạch được gì không ca. mà ở trên hòn đảo này có thứ gì đặc biệt không ca ? "
Xuân đức lúc này đi lại gần nơi mà nhạn tuyết đang ngồi, tìm một chỗ hợp lý bắt đầu lôi ra mấy thứ linh tinh. vừa lấy ra đồ nghề hắn cười nói :
" cũng có bắt được một ít tiên thú cấp thấp, cũng không biết là vị thịt thế nào, dù sao ca cũng chưa được ăn lần nào."
Nói xong hắn liền mang ra một núi nhỏ xác tiên thú cấp thấp ra, đám tiên thú cấp thấp này có đủ mọi hình dạng cùng chủng loại, từ loài phi hành cho tới loài ẩn bên trong lòng đất.
Nhìn qua chiến lợi phẩm mà xuân đức mang ra thì nhạn tuyết bỗng nhiên kinh ngạc nói :
" ý nha, bên trong quả thực có vài thứ tốt này."
Nàng lúc này nhảy xuống tảng đá sau đó đi lại gần , mang ra một con chim có bộ lông màu đỏ như máu. nhìn qua bên xuân đức , nhạn tuyết cười hì hì nói :
" ca, con tiên cầm này tên huyết vỹ tước rất quý hiếm nha. ăn vào có thể gia tăng huyết khí bản thân, tăng cường gân cốt rất thích hợp với người theo lực đạo như ca đấy."
Xuân đức nghe thế thì nhìn mỉm cười nói :
" vậy à, mà những người khác đều đi đâu cả rồi ? "
Nhạn tuyết vừa nghịch nghịch con chim đã chết kia vừa nói :
" mọi người đều đi nghỉ ngơi cả rồi, hắn là do áp lực bên trong này khiến cho mọi người nhanh chóng tiêu hao thể lực nên vừa xong việc cả đám đều đi ngủ hết."
" ồ." xuân đức hơi ngạc nhiên, lúc này hắn lại hỏi :
" vì sao muội không đi ngủ đi, còn ở ngoài này làm gì ? "
Nhạn tuyết nghe vậy thì cười nói :
" thì cũng phải có người thức để đề phòng người tới đánh lén hay quái vật biển tới tập kích chứ, ngủ cả thì lỡ như có nguy hiểm tới gần thì phải làm sao ? với muội cũng đang đợi ca về mà, một công hai việc ca thấy muội có thông minh không ? "
Nghe vậy thì trong lòng thầm nghĩ, việc này thì có liên quan gì tới việc thông minh trời, nhưng mà hắn cũng rất thảo mai, hắn ngay lập tức nói :
" thông minh. mà muội đi qua một bên chơi đi, đừng có mà nghịch đồ ăn của ca như vậy."
Nhạn tuyết nhìn xuân đức bất mãn "hừ" khẽ một cái sau đó mới quay về phiến đá nơi trước kia nàng ta ngồi. khi vòng qua người xuân đức nàng ta còn không quên đá cho hắn một cái.
Xuân đức đối với hành động con nít như vậy thì chỉ cười, lúc này hắn gọi ra đồng bạn của mình. kim quang lóe lên một cái sói mập xuất hiện ngay bên cạnh xuân đức, vừa ra bên ngoài thì nó liền phàn nàn.
" ở bên trong kia thật buồn chết. úc, mà chủ nhân người lại chuẩn bị nướng thịt sao ?"
Đang phàn nàn thì sói mập nhìn thấy hành động của xuân đức nó liền đổi giọng.
Xuân đức sau khi chuẩn bị xong tất cả thì vỗ đầu sói mập một cái nói :
" công việc còn lại là của mập mạp nhà ngươi rồi."
Sói mập lập tức đảm bảo nói : " chủ nhân xin an tâm, cái này là nghề của tiểu kim ta rồi."
Sau đó nó bắt đầu thuần thục phun ra yêu hỏa nướng đồ ăn, thấy một màn như vậy thì đang ngồi ở bên trên tảng đá nhạn tuyết nói :
" muội thật hết biết nói gì luôn rồi, muội còn chưa thấy ai hướng dẫn chiến thú của bản thân dùng bổn nguyên yêu hỏa để đi nướng đồ ăn cả như vậy lỡ may có chiến đấu thì phải làm sao ."
Xuân đức lúc này ngồi ở một bên lấy ra một điếu thuốc hút, nhả ra một vòng khói hắn cười nói :
" chưa thấy thì giờ muội