***
Không qua bao lâu thì thanh nhã đã khảo tra xong, lúc này đây nàng đi tới trước mặt xuân đức cung kính nói :
" đại nhân đã điều tra được nguyên nhân mà đám người này phục kích nơi đây."
Đang nằm dài trên một tảng đá lớn phơi nắng, nghe được thanh nhã bẩm báo thì xuân đức bình thản nói :
" vậy sao. nói cho ta nghe một chút là nguyên nhân gì nào."
Thanh nhã lúc này sắp xếp một chút lời nói của mình rồi mới bắt đầu trình bày.
" theo như thuộc hạ điều tra được thì những người này đang phục kích một nhóm 5 người. đội ngũ năm người kia tại một cái hiểm địa lấy được một loại tiên dược vô cùng trân quý tên là bổ huyết linh tham. vì ra vào khu rừng có 3 đường nên những người này cũng phân làm ba nhóm người để chặn cướp đội ngũ 5 người kia, đội ngũ đại nhân vừa tiêu diệt là đội ngũ yếu nhất trong ba đội ngũ."
Nói xong thanh nhã liền đứng yên một bên đợi xuân đức phân phó.
Xuân đức lúc này cũng ngồi dậy hắn vươn vai một cái, có phần uể oải nói :
" chỉ bấy nhiêu đó thôi sao ? "
Cũng không nghe ra xuân đức là vui hay buồn, thanh nhã có chút không yên nói :
" vâng, thuộc hạ chỉ tìm hiểu được bấy nhiêu tin tức."
Thở dài một hơi, xuân đức nhảy xuống tảng đá lớn, hắn đi lướt qua thanh nhã, sau khi đi được một đoạn hắn mới nói :
" đi thôi, còn đứng ở đó làm gì chẳng lẽ cô còn muốn đợi năm kẻ kia tới đánh cướp sao ?"
Thanh nhã lúc này cũng nhanh chân chạy đi theo phía sau xuân đức, nghe hắn nói vậy thì nàng vội giải thích :
" không phải, không phải vậy. thuộc hạ cứ ngỡ rằng đại nhân có hứng thú với vật kia. dù sao vật kia chính là kì dược hiếm thấy, so với sinh hồn hoa còn hiếm."
Xuân đức lúc này khẽ cười, nhìn qua nàng ta hỏi :
" theo như lời nói của cô thì ta là một người cực kì tham lam, thấy thứ gì tốt thì nhất định sẽ chiếm làm làm của riêng phải không ? "
" không phải, thuộc hạ không có ý đó."..- thanh nhã ngay lập tức phủ nhận.
Xuân đức khẽ " ồ " lên một tiếng sau đó nói :
" nếu như cô có nghĩ như vậy cũng không sai, ta là người như vậy đấy. nhưng bổ huyết linh tham so với sinh hồn hoa thì sinh hồn hoa đối với ta vẫn quan trọng hơn. mục tiêu chúng ta bây giờ vẫn là trước tiên quay lại vạn xà sâm lâm. những việc khác thì không cần quan tâm, rõ chưa."
Thanh nhã ngay lập tức gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rõ.
" vâng, thuộc hạ đã hiểu rõ."
Tiếp sau đó hai người lại hướng theo con đường đi đã định sẵn trước đó.
..-o0o..-
Hai ngày sau.
Sau thời gian dài phi hành liên tục thì buổi sáng hai ngày sau , hai người xuân đức cùng thanh nhã đã nhìn thấy thành trì của đám quỷ tộc. thành trì nơi đây cũng không lớn lắm nếu không muốn nói là khá nhỏ. đứng trên cao có thể hoàn toàn bao quát được cả thành trì.
Khi tới đây thì hai người cũng không vội tiến vào mà đứng ở một nơi cách xa đó quan sát. nhìn thấy thành trì đang tấp nập người ra vào thì xuân đức ngạc nhiên lên tiếng :
" không ngờ trong nơi hiểm địa này cũng có một nơi như thế này. chẳng lẽ tộc nào cũng có một thành trì riêng như thế này sao ?"
Thanh nhã nghe ra là xuân đức đang hỏi bản thân thì nàng vội đáp lời:
" vâng đại nhân, mỗi tộc ở bên trong nơi đây đều có một thành trì của riêng mình. nhưng các thành trì này đều không tồn tại được thời gian quá dài. cứ 3 năm lại có một trận đại tai kiếp, âm quỷ bên trong nơi này sẽ hình thành quỷ triều thôn phệ mọi thứ. tất cả sinh linh không thuộc về nơi đây đều sẽ bị ăn sạch sẽ."
Gật nhẹ đầu hắn tiếp tục hỏi :
" vào bên trong cần chú ý những gì ? "
Thanh nhã suy nghĩ một chút vẫn