..-o0o..-
Tại nơi chuẩn bị diễn ra tranh tài mọi thứ đều đã sẵn sàng, sáu người khác cũng đã xuất hiện. bây giờ chỉ cần hai người tôn khánh nguyên cùng cửu công chúa tới là cuộc tranh tài có thể lập tức bắt đầu.
" làm sao hai người kia còn chưa có tới, sẽ không phải sợ rồi chứ ? " tây lan đức nhìn xung quanh vẫn không thấy thân ảnh hai người tôn khánh nguyên cùng cửu công chúa đầu thì nói ra một câu như vậy.
Tào khắc ở bên cạnh vỗ vỗ vai tây lan đức dùng giọng khuyên nhủ nói :
" không nên nóng vội, hai người hẳn là có một chút việc bận nên chưa thể đến ngay, huynh đệ ngươi kiên nhẫn chờ thêm một lát."
Ngay khi tào khắc còn chưa nói hết câu thì từ đám người đang vây quanh võ trường thoáng cái náo động. vô số tiếng reo hò , cổ vũ vang lên. chuyển mắt nhìn qua thì liền cho thể thấy được hai thân ảnh đang từ bên trong đám đông đi ra, hai người này đi tới đâu thì đám đông liền nhường ra một con đường để bọn họ đi.
Hai người này không ai khác chính là tôn khánh nguyên cùng cửu công chúa, hai người sánh vai bước đi cùng nhau nhìn không khác gì một đôi kim đồng ngọc nữ. nam thì anh tuấn rạng ngời, nữ thì xinh đẹp đến ma mị nhưng người đứng ở kế bên chỉ có thể dùng con mắt ngưỡng mộ mà thôi.
Khi gần tới nơi mà sáu người khác đang đứng thì hai người thi triển thân pháp nhẹ nhảy một cái liền đến nơi, động tác phiêu dật xuất trần khiến cho những kẻ hoa si nơi đây không khỏi trầm trồ khen ngợi.
Hai người vừa đặt chân xuống còn chưa nói được câu gì thì tây lan đức đã nhìn về phía tôn khánh nguyên châm chọc :
" hóa ra vẫn là có can đảm đi tới nơi này, ta còn tưởng rằng ngươi không có lá gan dám tới đây đánh với ta một trận nữa kìa. "
Tôn khánh nguyên cười cười :
" loại người như ngươi ở bên ngoài ta cũng đã giết không biết bao nhiêu rồi, chẳng lẽ ở trong này ta còn sợ không dám chiến với ngươi một trận sao. phải không tiểu trùng trùng ? "
Miệng lưỡi của tôn khánh nguyên cũng không phải dạng vừa, nói câu nào chết người câu đấy. bị đối phương phản kích lại một câu như vậy thì tây lan đức chỉ cười gằn , sau đó nói :
" hừ. miệng lưỡi bén nhọn. không biết lát nữa nếu người nằm trên sàn thì có còn mạnh miệng như vậy được nữa không ? "
Thấy hai người lại bắt đầu gây hấn với nhau thì những người khác cũng không có khuyên can, ai cũng rõ sự việc ngày hôm qua. nếu bản thân lúc này đứng ra làm người hòa có khi không được gì lại thành cái đích để hai người nhắm tới. nhưng nếu cứ để hai người như vậy thì cũng không được.
Lúc này đây tôn như sơn cười lên một tiếng, sau đó nói :
" ha hả. đã mọi người đều đã tới đông đủ thì chúng ta cũng nên bốc thăm bắt cặp thôi. cũng không nên bắt mọi người phải chờ đợi nữa."
Nghe tôn như sơn nói thì những người đều đều khẽ gật đầu không có ai phản đối, hai người tôn khánh nguyên cùng tây lan đức cũng vậy , không có người nào phản đối.
Tiếp sau đó 8 người đều đi lên trước võ đài tiến hành bốc thăm. mỗi người đều rút cho bản thân một số.
Sau khi nhìn qua số của mình thì tôn khánh nguyên liền khẽ ồ lên nói :
" ta số 1. không biết vị nào đánh cùng ta trận đầu tiên."
Nhếch miệng cười gằn một tiếng, tây lan đức lạnh lùng nói :
" là ta. ta cũng số 1."
Nói xong hắn liền mang ra số mà hắn vừa bốc thăm được, quả thực là số 1 . thấy vậy thì những người khác đều hai mặt nhìn nhau. riêng về phần tôn khánh nguyên thì khẽ cười nói :
" vậy là trận đầu tiên tiểu trùng trùng sẽ đánh với ta sao. có chút ý