Nhìn thấy cảnh này thì tất cả những người ở nơi đây đều khó hiểu, duy chỉ có xuân đức là biết đang có chuyện gì xảy ra.
Kiếm quang kia dừng lại cũng chỉ là trong một cái chớp mắt, sau đó nó hóa thành vô số kiếm quang nhỏ hơn. thoáng cái tất cả những kẻ phía bên dưới đều nằm bên trong phạm vi công kích của kiếm quang.
" vèo vèo vèo...vèo vèo vèo...
Kiếm quang như mưa rào đồng dạng đổ ập xuống những người phía bên dưới, không một người nào có thể tránh thoát. đạo đạo kiếm quang xuyên phá tất cả bảo vật phòng ngự, tiên khí hộ thể bắn vào bên trong cơ thể từng người. ngay cả 10 tên nửa bước vương giả cũng không thoát khỏi.
Nhưng kì lạ một điều là những kiếm quang kia lại không hề gây ra bất kì sát thương nào lên những người bị nó bắn trúng, tất cả mọi người đều bình anh vô sự. một màn như vậy lại làm cho những người nơi đây nghi hoặc không thôi.
Nhưng ngay sau đó thì những người này liền vui mừng, có nhiều người còn lớn tiếng la lên :
" ta không có bị làm sao cả. ha ha. ta vẫn còn sống, ta không có làm sao cả."
" ta cũng như ..."
Có điều niềm vui của bọn họ nhanh chóng biến mất. ngay khi bọn họ đang cảm thấy vui mừng vì bản thân chưa có chết thì một cái chớp mắt sau gần vạn người nơi đây đồng loạt bốc hơi. thân thể của tất cả bọn họ lúc này đều bốc lên một làn sương đen.
Cơ thể của bọn họ cũng nhanh chóng khô héo chỉ còn da bọc xương đen xạm lại, quần áo thì mục nát, tóc rụng lả tả, răng hô ra. không qua mấy cái hô hấp thì đến xương cũng chẳng còn, tất cả còn lại chỉ là một nắm tro bụi phiêu tán trong gió.
Cùng lúc đó tất cả những sương mù màu đen kia đều bay về phía quỷ kiếm, những đoàn sương mù mang theo những linh hồn không được siêu thoát kia đồng loạt bị quỷ kiếm cắn nuốt sạch sẽ.
Mọi việc cứ như vậy kết thúc, kết thúc một cách chóng vánh. còn không nổi 15 giây kể từ khi giao chiến tới khi tất cả mọi thứ được giải quyết. gần một vạn người với vô số cao thủ cứ như vậy bị một kiếm đơn giản giải quyết.
" kết thúc rồi sao ? "..- tôn khánh nguyên lúc này vẫn có chút không xác định được cái này có phải sự thật hay không nữa. tu vi hắn không cao, nhãn lực không tốt, quan sát cái được cái mất.
Mộng hồng trần ở bên cạnh cứng ngắc gật đầu nói :
" kết thúc rồi, một kiếm liền kết thúc. địch nhân đến cả cặn bã cũng không còn."
Tôn khánh nguyên nói :
" mộng lão có nhìn ra được tinh túy của một kiếm vừa rồi không ? "
Mộng hồng trần nghe thế thì cười khổ nói :
" tinh túy, thiếu gia người cũng đừng có nói đùa với ta như vậy chứ. đến ngay cả đại nhân xuất chiêu ra làm sao ta còn không có nhìn rõ thì lấy đâu ra cái gì tinh túy ở đây."
....
Trong lúc mấy người bọn tôn khánh nguyên đang nói chuyện với nhau thì xuân đức đang cảm thụ lực lượng mới.
Một loại lực lượng tà ác khiến cho hắn cảm thấy hưng phấn vô cùng. ngay lúc quỷ kiếm hấp thu được vô số tinh hoa sinh mệnh từ đám cường giả vừa bị giết chết thì nó cũng truyền về cho chủ nhân của nó là xuân đức một loại lực lượng thần bí.
Loại lực lượng thần bí này khiến cho xuân đức cảm thấy hưng phấn vô cùng, ngoài hưng phấn cùng thoải mái ra thì hắn còn cảm thấy lực lượng cơ thể cùng linh hồn cũng có một tí xíu được tăng trưởng. tuy chỉ là một ít nhưng hắn đã cảm thấy rất mãn nguyện rồi.
Giờ đây hắn không phải mất công hấp thụ rồi phải chuyển hóa như trước kia nữa.
Hưng phấn qua đi xuân đức lúc này khẽ liếm mép một cái, ánh mắt hắn bốc lên sát ý dày đặc. đã không làm thì thôi, đã làm hắn