Sau một lúc căn phòng liền nồng nặc mùi máu tanh, tàn chi xác chết nằm la liệt, mấy nữ hộ vệ bị lăng nhục kia cũng được vũ y giải thoát, mỗi người một đao trí mạng , chết ngay lập tức. đôi khi chết cũng là một cái gì đó giải thoát.
Mỗi tay hai cái đầu, vũ y túm tóc bốn tên kia lôi đến trước mặt xuân đức cười hì hì nói :
" bây giờ làm gì với mấy tên này đây anh hai."
Nhìn bốn tên nam tử bị vũ y chặt mất tứ chi đang hoảng sợ nhìn mình thì xuân đức thản nhiên nói :
" sưu hồn thôi chứ còn biết làm gì nữa, nhìn xem một chút mấy con tạp ngư này là từ cái ổ nào mò ra. sau đó thì giết đi . để đám này sống chi cho chặt đất."
Vũ y gật nhẹ đầu, sau đó liền y như lời của xuân đức mà làm. nhưng ngay vào lúc này lại còn thêm người đến. từ bên ngoài vọng vang lên một giọng nói bất mãn.
" lý hổ mở cấm chế ra, các ngươi đang làm cái gì trong đó. đại nhân nói chỉ cần để 1 người ở lại trông chừng nơi này là được rồi."
Căn phòng này vốn trước kia cũng có một ít trận pháp cấp thấp do xuân đức bố trí nhưng đều đã bị hủy, bây giờ cả căn phòng đều được bào quanh bởi một cái kết giới cực kì rắn chắc. hẳn là do đám người mới tới đây bố trí đi ra.
Nghe được người bên ngoài kia lên tiếng thì hắn liền nhìn vũ y cười nói :
" nơi này hẳn đã có không ít khách đến thăm, xem ra đám kia bắt đầu nghi ngờ anh hai rồi, em đi ra bên ngoài xin mọi người tí huyết đi."
Khẽ liếm môi vũ y cũng cười nói :
" đã vậy thì em đi ra bên ngoài chào hỏi những người kia. anh hai tự xử lý mấy tên này đi nhé."
Nói xong nàng ta liền biến mất, ngay khi vũ y biến mất thì ở bên ngoài liền nghe được tiếng " phúc " vang lên.
Vũ y đi rồi ở bên trong phòng xuân đức lại phải tự thân sưu hồn đám cá tạp này, có điều bây giờ thì hắn đã có cách sưu hồn mới rồi không cần phải dùng phương pháp cổ truyền nữa.
Gọi ra quỷ kiếm hắn bỏ bốn tên vừa bị vũ y chặt hết tứ chi vào cho a manh ăn, anh manh không giống những khí linh khác là chỉ ăn mình tinh nguyên của bảo vật, nó ăn rất tạp , từ linh hồn, thi thể, bảo vật... cái gì nó cũng có thể ăn.
Một lúc sau...
Sau khi ăn thịt bốn tên xui xẻo thì a manh liền truyền tới cho hắn thông tin tìm hiểu được, sau khi nghe được a manh thông báo thì lông mày xuân đức hơi nhướng lên , bộ dạng có chút kinh ngạc.
Theo như thông tin có a manh có được thì hắn lúc này đã bị người chí gia , tôn gia cùng long gia để ý tới những kẻ được cử tới đây cũng là người của ba cái gia tộc này. không biết là mấy tên kia đánh hơi được cái gì mà lại muốn bắt hắn. hay là vì vật kia nữa ?
Biết được điều này hắn cũng không có cảm thấy được áp lực gì cả. hắn cũng chẳng có điểm yếu nào để cho đám kia bắt thóp cả.
Nếu có cũng chỉ là vũ y mà thôi. người quan trọng nhất đối với hắn lúc này là vũ y. có điều vũ y so với hắn còn lợi hại hơn, thành ra hắn cũng chẳng có nhược điểm gì. những thứ còn lại hắn đều có thể sẵn sàng từ bỏ mà không nháy mắt lấy một cái.
Nhếch miệng cười tà hắn lúc này bước đi ra khỏi phòng của mình. vừa ra bên ngoài hắn liền ngẩn người, dọc hành lang người chết nằm la liệt khắp nơi ,một loạt thi thể không đầu. nam có nữ có, già có, trung niên cũng có. hình như vũ y đồ sát sạch tất cả những kẻ mà nàng phải. cả đại viện nơi đây xộc lên mùi máu tanh nồng.
" xem ra kẻ muốn bắt ta thật nhiều à. thôi cũng kệ dù sao đến bao nhiêu chết bấy nhiêu, đằng nào cũng phải