Xuân đức lúc này mang lam nguyệt đến tế đàn bạch cốt, khi lam nguyệt nhìn thấy tế đàn bạch cốt thì bị dọa cho không nhẹ, cô nàng bị sát khí từ tế đàn tản ra dọa cho ngồi bệt trên mặt đất. xuân đức thấy vậy cũng chẳng buồn để ý, hắn chỉ tay về phía bên trái tế đàn nói :
" nhìn thấy đám thiên long mạch kia không, nhiệm vụ của ngươi là đặt tất cả bọn chúng vào vị thích hợp. ngươi hắn cũng nhìn thấy mấy cái bộ cốt long trên tế đàn kia rồi chứ, mỗi đầu thiên long mạch thì đặt vào bên trong một bộ cốt long.
Nơi này chỉ có không đến 1 vạn đầu thiên long mạch, làm xong ngươi có thể nghỉ nhưng mà trong 12 canh giờ phải làm xong cho ta, không xong thì ngươi có thể tử nhảy vào bên trong tế đàn luôn."
Nói xong thì xuân đức liền rời đi, bỏ mặc lam nguyệt đang ngồi trên mặt đất.
......
Xuân đức sau khi rời đi được một lúc lâu thì lam nguyệt lúc này mới định thần lại, tuy nhiên sắc mặt nàng vẫn trắng bệch. nhìn cái tế đàn khổng lồ, đứng từ phía bên dưới không nhìn thấy phía trên kia khiến cho trái tim của nàng siết chặt.
Lại nhớ tới lời của đối phương nói nàng lúc này cũng không còn dám chậm trễ nữa, nàng nhanh chóng bắt đầu công việc của bản thân, có điều muốn di chuyển một đầu thiên long mạch với tu vi của nàng hiện tại cũng phải cố hết sức, chưa kể phải bay lên cao đặt nó vào bên trong những bộ cốt long kia.
....
Một giờ sau.
Lúc này đây lam nguyệt đã bắt đầu toát mồ hôi ra như suối, quần áo của nàng cũng dính sát vào người, đầu tóc mất trật tự. nhìn ra chỉ một giờ trước nàng vẫn là một băng thanh tiên tử.
Có điều mặc dù rất mệt nhưng lam nguyệt vẫn cố gắng mang vác từng đầu thiên long mạch để vào vị trí bên trên tế đàn. nàng không có quên lời nói của đối phương trước khi rời đi, nếu như trong vòng 12 canh giờ mà không thể làm xong thì kết cục của nàng hẳn cũng sẽ là một phần của cái tế đàn này, vì mạng sống nàng không thể không làm.
....
Xuân đức sau khi giao việc cho người phụ việc của mình thì lại bắt đầu lao đầu vào chuẩn bị tài liệu để ngày mai luyện khí. những thứ hắn cần chuẩn bị rất nhiều nên phải tranh thủ làm không có nhiều thời gian nghỉ ngơi.
..-o0o..-
Một ngày lại đi qua.
Xuân đức lúc này cũng mới vừa tinh luyện xong những tài liệu cần thiết, bộ dạng của hắn lúc này đây có chút xộc xệch, đầu tóc hắn có chút rối bời, ánh mắt hiện lên tơ máu nhìn vào liền biết hắn lúc này đang rất mệt mỏi, vừa làm xong thì hắn liền nằm luôn trên mặt đất, nhìn khoảng trời trống không phía trên hắn có chút cảm khái.
" sau này hẳn phải đào tạo một đám giúp việc mới được, chứ cái gì cũng tự mình làm như thế này quả thực cực muốn chết. không biết con bé kia đã làm xong việc mình giao chưa không biết. thở dài .trước kia vì sao mình lại không nghĩ tới việc đào tạo một nhóm người chuyên phụ giúp mình luyện khí nhỉ. nếu mà có một đám giúp đỡ thì lúc này đâu phải khổ như vậy. đúng là già rồi có khác."
Than thân trách phận một lúc thì xuân đức mới đứng dậy, sau khi đứng dậy thì hắn liền đi tới bạch cốt tế đàn.
Không qua bao lâu thì cũng đi tới bạch cốt tế đàn, sau khi đến đây thì hắn ngay lập tức hắn liền dùng hồn niệm dò xét qua một lượt ,nhìn thấy mọi thứ đều đã đâu vào đấy thì hắn hài lòng gật đầu. trong lòng hắn ý niệm đào tạo một đám người chuyên phụ giúp bản thân luyện khí càng thêm kiên định.
Sau khi đã nhìn qua tế đàn thì hắn lúc này mới dùng hồn niệm nhìn xem người giúp việc của mình, hồn niệm đảo qua hắn ngay lập tức đã thấy cô gái ngày hôm qua, nàng ta lúc này hẳn là do quá mệt mỏi mà đã ngất đi ,đang nắm ngay dưới chân tế đàn, trên người còn có không ít vết thương.
Nhìn thấy cảnh này thì xuân đức khẽ vuốt cằm nói :
"