Quá trình thật phiền phức thật cẩn trọng! Ông cụ và mọi người cũng phải nhìn Đông Phương Hạ, đồng thời cũng hiếu kỳ phía dưới có gì.
Thế là, Đông Phương Hạ dìu ông cụ, một đoàn người đi vào thang máy! Thang máy không đi lên, mà đi xuống.
“Đông Phương Hạ, nếu vừa nãy Tây Môn Kiếm nhập sai thông tin, thì sẽ có hậu quả gì!”
Ở đây quá cẩn mật, Đông Phương Viêm, bố của Đông Phương Hạ ít nhiều cũng nhận ra cách thức, nên hỏi Đông Phương Hạ.
“Bố, lần đầu tiên nghiệm chứng không sao, sẽ không động vào cơ quan! Lần thứ hai nghiệm chứng vân tay, một khi máy kiểm tra phát hiện vân tay không trùng khớp, lúc lần đầu tiên Tây Môn nhập mật mã, người của con đã biết rồi, lúc đó, cơ quan ở đây sẽ khởi động! Điều đợi chúng ta, chỉ có một kết cục!”, Đông Phương Hạ giải thích.
“Ồ… Thế bây giờ chúng ta đi đâu?”
“Mọi người đến là biết!”
Mấy phút sau, Đông Phương Hạ và mọi người đi ra khỏi thang máy, ở đây lại là một bầu trời khác! Võng đạo bốn phương tám hướng, và có ánh đèn! Ông cụ và mấy người khác còn nghĩ rằng mình đang nằm mơ.
Chuyển mấy hệ thống thang máy, mỗi lần xuống tầng, thông tin nghiệm chứng cần thiết ngày càng phức tạp, cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng, mấy người Đông Phương Hạ ra khỏi hệ thống thang máy cuối cùng!
Ông cụ và mọi người ra khỏi thang máy, liền bị cảnh trước mắt dọa sợ giật mình! Trên đoạn đường dài, toàn là những người lực lưỡng áo đen hung hãn, cơ thể những người đàn ông này vạm vỡ, mặt không cảm xúc, toàn thân tỏa ra khí lạnh băng, chết chóc, đôi mắt đó, càng sáng rực! Điều khiến người ta khó mà tin nổi là, ở đây còn có đường ray, những chiếc xe này, ngắn hơn toa tầu của xe lửa, nhưng dài hơn ô tô!
Hai cô gái Dạ Ảnh, Dạ Phong đưa theo mấy người lực lưỡng đứng một bên! Sau khi Đông Phương Hạ đến đây, vẻ mặt liền trở nên lạnh lùng!
“Huyết Lang!”
Mọi người cung kính chào.
Đông Phương Hạ mặt không cảm xúc gật đầu! Sau đó, anh dìu ông cụ đi về phía trước, đến một văn phòng nhỏ, Tây Môn Kiếm cùng Bạch Vỹ còn đang kinh ngạc canh gác ở bên ngoài.
Sau khi họ ngồi xuống, Dạ Ảnh pha trà Long Tỉnh cho mọi người, rồi cùng Dạ Phong cung kính lui sang một bên.
Ở đây, trang trí không xa hoa, nhưng lại có không khí cổ xưa! Tất cả đồ gia dụng đều được làm từ gỗ lim, vô cùng đắt tiền khiến ông cụ cũng thầm tặc lưỡi.
“Ông nội, ở đây là một trong mấy tổng bộ