Văn Quân và tổ viên khác thấy thiếu nữ đẹp như Dạ Phong phục vụ Đông Phương Hạ như vậy, trong lòng cũng phải hét ông trời không công bằng!
Người áo đen cũng cảm thấy có người vào, khi ngẩng đầu nhìn thấy là Đông Phương Hạ, ngẩn người một lúc, ánh mắt sợ hãi nói: “Còn có thủ đoạn gì nữa, các người cứ sử dụng đi!”, vì răng của hắn bị Đông Phương Hạ đánh rụng, cho nên khi nói không được rõ lắm.
Lúc này, Đông Phương Hạ thu lại nụ cười chói mắt, nhẹ nhàng thổi café vẫn đang bốc hơi, nhấp một ngụm, ánh mắt sắc bén trực tiếp nhìn vào người áo đen: “Tin rằng mày cũng biết tao là ai! Những người rơi vào tay tao, có kết cục thế nào, nhân vật như mày cũng từng nghe nói, trả lời tao ba câu hỏi! Nếu không…”, giọng của Đông Phương Hạ vô cùng lạnh lùng.
“Tuy thủ đoạn tàn khốc của Huyết Lang nổi tiếng thế giới ngầm, nhưng tao vẫn muốn thử, ra tay đi!”, người áo đen vùng vẫy trước khi chết, Huyết Lang là người tàn khốc thế nào, hắn đã biết từ lâu.
Đông Phương Hạ nghe xong không nổi giận mà cười: “Tao sẽ cho mày cơ hội này, ba câu hỏi! Một, biệt hiệu của mày là gì? Hai, chủ thuê là ai? Ba, mày đến Yên Kinh làm gì, chúng mày có bao nhiêu người đến?”, Đông Phương Hạ nói xong, quay khuôn mặt trắng ngần, nói với Dạ Phong mặt vô cảm: “Giết chết hắn cũng không sao, dù sao vẫn còn một tên còn sống!”
Anh nói vậy với Dạ Phong, chỉ là để người áo đen này hiểu, hắn không nói thật, người khác cũng sẽ nói thật trước sự tra trấn tàn khốc của tôi.
Dạ Phong cung kính gật đầu, sau đó, bảo Hác Hiên đi chuẩn bị một số thứ, rồi mới đi về phía người áo đen!
“Sở thích của tôi là thu thập bộ da người hoàn chỉnh của kẻ địch, tuy làn da của anh không tốt lắm, nhưng tôi vẫn thích! Yên tâm, anh sẽ không chết ngay, anh sẽ chết đi trong sự sống không bằng chết dưới trạng trái đau đớn, đây chính là cái giá cho sự ngu ngốc của “Phong Ba” các người”, ánh mắt của Dạ Phong bỗng trở nên tàn nhẫn.
Lúc này, một tổ viên mang hắc ín mà Dạ Phong cần đến! Nghe thấy lời của Dạ Phong, người áo đen thấy ớn lạnh sởn gai ốc, sau đó, hắn ít nhiều cùng biết cô gái đẹp tàn nhẫn này muốn làm gì.
Đến bây giờ Hác Hiên vẫn mơ hồ chưa hiểu, không chỉ là anh ta, ngay cả Văn Quân và tổ viên đó cũng không biết Dạ Phong muốn làm gì.
Đông Phương Hạ nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của mấy người Hác Hiên, khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh lùng, giải thích!
“Vừa nãy Dạ Phong đã nói rồi, cô