“Không có nhưng!”, Dạ Ảnh còn muốn nói gì, giọng Đông Phương Hạ liền thay đổi, lạnh lùng nói: “Cô cho rằng cậu chủ nhà cô là người tàn nhẫn sao! Thư Lăng Vy là vợ chưa cưới của tôi, tôi muốn nhìn thấy cô ấy là thân phận gián điệp sao! Làm như vậy, có lẽ sẽ làm cô ấy lạnh lòng, nhưng, tôi không thể trượt vào cùng một chỗ hai lần, không phải vì bản thân tôi, mà là vì tất cả các anh em của Lang Quân, cô hiểu không? Năm đó nếu không phải tôi chìm trong biển tình, cũng sẽ không có nhiều anh em chôn ở Châu Mỹ vĩnh viễn”.
Nghĩ đến sự phản bội của người phụ nữ năm đó, không chỉ có Đông Phương Hạ tức giận, toàn thân Dạ Ảnh cũng đầy sát khí.
“Vâng, Dạ Ảnh biết rồi! Nhưng, cậu chủ, phu nhân nói cô ấy không phải gián điệp, cô ấy phản ứng rất mãnh liệt! Cô ấy muốn gặp cậu, cô ấy nói có khả năng là âm mưu của người khác, chia rẽ hai người!”
“Hy vọng là vậy! Dạ Ảnh, cô mau chóng điều tra, xem xem rốt cuộc vấn đề xuất hiện ở chỗ nào, chúng ta để lọt cái gì!”, lúc này, Đông Phương Hạ vẫn ôm một tia hy vọng cuối cùng.
“Tôi điều tra ngay!”
Dạ Ảnh quay người rời đi, Hoàng Vỹ Kỳ bước nhanh đến: “Huyết Lang, bị anh đoán trúng rồi! Quả nhiên người của Tào Bang đến chỗ chúng tôi!”
“Bao nhiêu người?”
“Không biết, Tây Môn nói, một đám đen xì!”, sắc mặt Hoàng Vỹ Kỳ rất khó coi.
“Làm theo kế hoạch ban đầu!”
Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ đưa đi một nửa số người, bây giờ phía Bạch Hổ Đường chỉ còn lại hơn hai trăm người! Từ thần sắc của Hoàng Vỹ Kỳ có thể thấy, chắc chắn Tào Bang có rất nhiều người.
Đại sảnh, các anh em vừa nãy còn cười đùa, bây giờ từng người đều tỏ thần sắc trầm trọng, trong tay mỗi người đều cầm đao thép sáng bóng.
Ánh mắt cùng dồn về phía Đông Phương Hạ.
Đông Phương Hạ đi đến chính giữa phòng, nhìn ánh mắt phấn chấn của các anh em, thầm gật đầu! Sau đó, nói lớn: “Các anh em, Tào Bang hết lần này đến lần khác đến xâm phạm chúng ta, chúng ta không thể để mặc chúng ức hiếp! Sỉ nhục cái tên ‘Lang Quân’, mọi người biết nguồn gốc của cái tên ‘Lang Quân’ không?”
Các anh em cảm nhận được khí thế vương giả của Đông Phương Hạ tỏa ra, cũng không hỏi nhau, không thầm lẩm bẩm! Chỉ có, ánh mắt tràn đầy ý chí chiến đấu, đợi Huyết Lang của họ nói tiếp!
“Đó là vì, trong Lang Quân chúng ta, những anh em ở nơi đất khách quê người, hoặc đã chết trận thế hệ đầu tiên! Họ nằm gai nếm mật, tất cả cùng một lòng, thuận nước đẩy thuyền, biết mình biết ta, dạy Sói bắt cá, tự do đáng quý.
Tôi biết có vài anh em có lẽ không hiểu lắm, vậy tôi giải thích cho mọi người!”
Khí thế của Đông Phương Hạ không thể ngăn cản, ánh mắt nhìn một lượt các anh em, nói: “Nằm gai nếm mật có nghĩa là, Sói sẽ không tấn công thứ gì mạnh hơn mình trong khi mình