“Hai phần ba anh em Lang Quân đã bị thương, chuyện này, cô biết đấy! Trong mắt Tào Bang và Hải Bang, Lang Quân chúng tôi đã không còn sức chiến đấu, còn bắt đầu rút gọn địa bàn! Tiếp sau, Tào Bang sẽ đối phó Hải Bang, tôi đành rảnh rỗi một thời gian, đợi họ đánh sắp đến lúc không được, bị thương thì tôi đứng ra!”, Đông Phương Hạ nhún vai, ra vẻ chuyện này không liên quan đến tôi.
Thư Lăng Vy lè lưỡi, nhắc nhở nói: “Người có mắt đều nhìn ra, Hải Bang không phải là đối thủ của Tào Bang! Nếu họ không màng tất cả liều mạng, Hải Bang diệt vong, Tào Bang cũng bị tổn thương nặng.
Có câu ‘lạc đà gầy lớn hơn ngựa’, lúc đó cho dù anh đột nhiên xuất hiện, vẫn không thể một mẻ lưới bắt trọn Tào Bang, ngược lại sẽ tăng thêm nguy cơ tiềm ẩn cho Lang Quân”.
“Tôi biết…”
“Cô biết tại sao tôi không nghĩ cách khác không!”
“Ha ha… Việc này không nói cho cô! Cho cô chút hồi hộp, cũng cho cô tưởng tượng một chút!”
Thư Lăng Vy nhìn vẻ ngông nghênh của Đông Phương Hạ, thực sự muốn vung nắm đấm đấm anh một cái! Nhưng cô thực sự muốn biết chồng chưa cưới sẽ xem màn kịch của Tào Bang và Hải Bang thế nào, và anh xử lý thế nào, có thể diệt Hải Bang, lại có thể khiến Tào Bang tổn thương trầm trọng, khiến Tào Bang trở thành lịch sử của phía Bắc.
…
…
Tào Bang.
Tào Nghị Hùng sau khi nghe tin xong liền nổi giận đùng đùng ở tổng bộ, tức giận ngút trời! Sắc mặt âm trầm vô cùng dữ tợn!
Hơn hai trăm người mà đám Cù Đào đến chi viện, sau mấy trận, lại bị Thư Lăng Vy cho nổ mấy quả pháo, số người trở về cũng chỉ còn hơn bốn mươi người! Hơn nữa, mỗi người đều bị thương, có mười mấy anh em bị thương nặng không thể trụ được mà chết giữa đường!
vấn!”
“Không phải là quá nhiều điểm nghi vấn, mà là cố vấn suy nghĩ sự việc quá phức tạp!”, Tào Nghị Hùng kiềm chế sát khí, ngồi trên ghế mềm, ánh mắt nhìn thẳng vào Vương Thiên Thiến, nói: “Tôi nghĩ sự việc có lẽ là thế này, Hải Bang được biết giao dịch của chúng ta và Yamaguchi-gumi, lo sợ một khi