Đông Phương Hạ lật quyển thực đơn dày một lượt, cuối cùng ôm thực đơn ngồi đó do dự! Quý Mạch thấy vậy nhìn đồng nghiệp của mình một cái, nghi hoặc nói: “Sao thế? Cậu em Tiểu Phi!”
Đông Phương Hạ giả bộ khó xử, ngước mắt nói với Quý Mạch: “Anh Mạch, tên và hình ảnh trên này nhiều quá, lại không ghi giá, tôi không biết nên gọi món nào! Ngộ nhỡ hơi đắt, anh không đủ tiền thì làm thế nào? Chị Lăng Vy lại không có tiền”.
Mọi người nghe xong liền cảm thán cậu em của Thư Lăng Vy đúng là đứa trẻ ngoan, biết nghĩ cho người khác như vậy! Quý Mạch cười ha ha, hào phóng nói: “Cứ gọi tự nhiên, chỉ cần Tiểu Phi cậu thích là được, đừng lo anh không có tiền thanh toán”.
Vãi! Tôi đang đợi câu này của anh, Đông Phương Hạ cười âm hiểm, sau đó gọi nhân viên phục vụ đến, oang oang nói: “Vậy tôi gọi mấy món rẻ chút, nhân viên phục vụ, ghi lại đi!”
Thư Lăng Vy vẫn luôn chú ý đến Đông Phương Hạ, khi thấy nụ cười không có ý tốt của Đông Phương Hạ, lập tức nhìn sang Quý Mạch, ánh mắt đó, hiển nhiên là đồng cảm với Quý Mạch, nhìn mình bằng ánh mắt đó trước mặt Đông Phương Hạ, không phải anh muốn chết sao!
“Hầy… thôi! Để các anh gọi món đi, tôi gọi chai rượu là được rồi! Cô nhân viên, ở chỗ các cô có loại rượu nào rẻ nhất, nói cho tôi”.
“Tiểu Phi, thế này không phải cậu không nể mặt tôi sao! Anh đã nói rồi, cậu cứ gọi tự nhiên”, Quý Mạch không đợi nhân viên giới thiệu cho Đông Phương Hạ liền cắt lời trước.
Đông Phương Hạ do dự một lúc, mới nói: “Vậy được, anh Mạch đã nói như vậy, Tiểu Phi tôi cũng không thể làm anh mất mặt.
Vậy thì cho chai rượu vang trắng”.
“Xin hỏi anh, anh muốn lấy rượu vang trắng của hãng nào ạ?”, nhân viên phục vụ cười nhàn nhạt.
“Loại trên