Màn đêm đen kịt như bị lớp lớp mực dày đặc quét lên chân trời, ngay cả ánh sáng le lói của những vì sao cũng không có.
Trời đất đã chìm vào giấc ngủ sâu, ngoại trừ gió lạnh thổi vù vù của những buổi chớm đông cùng tiếng chó sủa thỉnh thoảng lại vang lên cũng chỉ còn lại đường phố vắng lặng.
Tại một đường gần nhất giữa Tào Bang và Hải Bang lúc này yên tĩnh như một dòng sông phẳng lặng uốn lượn dưới ánh đèn đường thưa thớt, gió lạnh ập đến, hạt mưa rơi rơi lộp bộp trên những tán lá hai bên đường, tất cả dường như đang nhớ lại sự náo nhiệt cùng bộn bề của ban ngày.
Trước cửa lớn của đường khẩu, bảy tám anh em đang đi tới đi lui, cảnh giác quét mắt nhìn bốn phía, dưới sự chiếu rọi của ánh sáng đèn đường có thể thấp thoáng thấy một cán dao trong tay áo họ! Đôi khi còn có một tia sáng chói mắt phản chiếu từ cổ tay.
Tào Bang và Hải Bang xảy ra xung đột, mặc dù hai bên đều đang chỉnh đốn lại, nhưng sự phòng bị đều không hề suy giảm.
Bảo vệ càng thêm thích đáng! Ở tầng 1 của đường khẩu đang có hàng chục anh em đứng canh giữ ở đây.
Tầng hai và tầng ba cũng có hàng chục, hàng trăm người đàn ông vạm vỡ! Tầng bốn là phòng của đường chủ Tào Bang.
Lúc này tại chỗ quẹo của tầng một, một bóng đen đang lao tới! Bảo vệ chỉ cảm thấy trước mặt có một bóng đen xẹt qua, cũng không phát giác có gì dị thường, hai anh em canh gác ở cầu thang chỉ cho rằng mình bị lóa mắt! Con người không thể có tốc độ nhanh như vậy.
Đông Phương Hạ lặng lẽ lần mò lên tầng hai, thuận theo bức tường ló đầu kiểm tra lính canh ở đây, đồng thời tìm kiếm vị trí của camera! Trên hành lang trải dài, ngoại trừ mười mấy tên to lớn cầm dao thép, dựa theo hướng phát ra tiếng nói để phán đoán thì những người khác có