Đêm qua, mặc dù Đông Phương Hạ và Nam Cung Diệc Phi ngủ cùng giường, nhưng hai người cũng không đi quá giới hạn, không phải Đông Phương Hạ không đủ đàn ông, mà là anh không biết mình ngủ mất từ lúc nào.
Hôm nay Đông Phương Hạ không ngủ nướng! Sáng sớm đã bị ông nội gọi đến thư phòng, bố và chú hai cũng có mặt ở đó.
“Hạ, nói một chút dự định của cháu đi! Tối qua cháu làm thế với nhà họ Tư Mã, nhà bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua”, Đông Phương Hùng chú hai Đông Phương Hạ hút một điếu thuốc đặc biệt, nhàn nhạt hỏi.
Đông Phương Hạ nhìn chú hai, lại nhìn bố mình, cuối cùng dừng lại trên người ông nội! Cân nhắc nói: “Nhà họ Tư Mã luôn đối đầu với nhà Đông Phương chúng ta, cộng thêm cái chết của Mễ Ngạn, cháu sẽ không bỏ qua cho nhà bọn họ.
Ông nội, bố, chú hai, mọi người không cần lo lắng cho cháu, lúc thích hợp có thể bí mật giúp cháu là được, những việc khác cháu có thể ứng phó, như vậy cũng sẽ không ảnh hưởng đến con đường làm quan của nhà Đông Phương”.
“Thằng nhóc, nói gì vậy! Cháu là người nhà Đông Phương chúng ta, lẽ nào chúng ta sẽ mặc kệ không quan tâm cháu sao! Chú…khụ khụ khụ…”
Nghe xong, Đông Phương Hùng rống lên! Chưa kịp nói xong đã bị nicotine làm cho bị sặc.
Đông Phương Hạ đi đến trước mặt chú hai, nhìn vào nửa điếu thuốc đặc biệt mà chú hai vừa vứt vào trong gạt tàn, lắc đầu cười nói: “Loại thuốc lá này chú cũng đừng hút nữa, cháu đã bảo Tây Môn Kiếm mang hai hộp thuốc lá đặc biệt của hoàng gia Anh đến đây, loại đó không gây tổn hại đến cơ thể!”
“Thằng nhóc rốt cuộc bản lĩnh của cháu lớn như nào, đến thuốc lá đặc chế của hoàng gia Anh cũng có”.
Đông Phương Hùng trở nên hưng phấn, loại thuốc lá mà cháu trai nói đến, là loại tốt nhất của hoàng gia Anh, nghe nói mỗi năm sản xuất theo số lượng quy định, cực kỳ ít! Những nhân vật lớn trên thế giới có được một hộp đã là không tệ rồi, thằng nhóc này mở miệng nói hai hộp, đúng là núi cao còn có núi cao hơn.
Không chỉ Đông Phương Hùng hưng phấn, mà đến cả ông nội, bố của Đông Phương Hạ cũng thèm thuồng! Ngay sau đó, ông nội Đông Phương Hạ giả vờ nghiêm túc nói: “Hạ, đợi lát nữa ông sẽ đích thân kiểm tra, xem thứ mà cháu tặng ông có vấn đề gì không!”
Trời…ông già quá bá đạo rồi! Hạ nói tặng cho ông ấy lúc nào chứ, rõ ràng là nói cho mình mà! Trán Đông Phương Hùng đổ mồ hôi lạnh.
Đông Phương Viêm nhìn con trai mình đầy thích thú, không tranh với bố và em trai! Con trai hào phóng như vậy, trong tay chắc chắn vẫn còn, hôm khác tìm cơ hội, “nói” với nó một chút.
“Đúng rồi, Hạ, ngọc khấu đã dựa theo phương pháp cháu đưa cho ông ngâm