Những người này hành động tương đối nhanh nhẹn, sát khí hừng hực! Khuôn mặt của mỗi một người đều được che lại bằng miếng vải lụa đen, người đàn ông lực lưỡng dẫn đầu dựa vào bức tường bóng trắng kiểm tra, sau khi phát hiện không có gì bất thường, lập tức ra dùng tay ra hiệu với một người đàn ông che mặt phía sau!
Sau đó, mười mấy người bỗng xông ra từ trong bóng tối chạy về phía đám người Tống Khải!
Anh em Hải Bang đã cảm thấy mùi nguy hiểm, vẫn chưa kịp phản ứng gì, bỗng nhiên phát hiện ánh sáng bên cạnh mình tối lại!
Tống Khải cũng phát hiện ra điều không ổn, ngẩng đầu nhìn, khi phát hiện đám người mình bị một đám người không rõ lai lịch bao vây, liền kinh hãi kêu: “Chúng mày là ai?”
Khi Tống Khải lên tiếng, người của cậu ta đã đứng lên, rút đao luôn mang theo bên người, cảnh giác nhìn những người này!
Đám đàn ông che mặt không quan tâm đến ánh nhìn hung ác của đối phương, cũng không cho Tống Khải cơ hội lên tiếng! Người đàn ông dẫn đầu chỉ vào Tống Khải.
Liền sau đó, đám người che mặt xuất hiện đột ngột liền giơ đao vung về phía Tống Khải.
Anh em Hải Bang thấy vậy liền kinh hãi! Mười mấy người bảo vệ Tổng Khải, vây cậu ta ở giữa! Tuy họ coi thường tên bại gia chi tử này, nhưng tốt xấu gì cũng là con trai của bang chủ, đâu thể không cứu!
Bạch Vỹ theo sau đi đến, khi nhìn thấy cảnh này lập tức gửi tin nhắn cho Dạ Phong.
Bãi đỗ xe vốn yên tĩnh, lúc này bị phá vỡ bởi tiếng chém giết, tiếng va đập của binh khí, tiếng kêu thảm thiết! Cuối cùng mười mấy anh em Hải Bang không đấu lại được kẻ địch, vì bảo vệ Tống Khải, trong mấy phút đã bị ngã xuống hơn nữa.
“Thiếu bang chủ, mau đi đi!”
Tống Khải bị dọa sợ, cậu ta là thiếu bang chủ Hải Bang, đúng thế, cậu ta cũng đã từng thấy cảnh tượng như này, nhưng lại chưa từng xảy ra với mình.
Thấy người của mình đưa theo ngã trong vũng máu, lại nghe thấy người của mình bảo mình mau chạy đi! Thế là cậu ta không quan tâm các anh em khác, quay người bỏ chạy.
Người đàn ông che mặt dẫn đầu thấy vậy liền ấn đầu ngón chân, một bước trượt qua! Cầm chặt đao trong tay, vung đao chém vào phía sau lưng của Tống Khải, không hề có chút thương hại.
“A…”
Một tiếng kêu thảm vang lên trong bãi đỗ xe, vô cùng thê thảm! Bạch Vỹ phụng lệnh của Huyết Lang âm thầm bảo vệ Tống Khải, nhìn thấy Tống Khải bị tên dẫn đầu của đám người che mặt này chém ngã xuống đất, thần sắc anh ta hơi thay đổi! Anh ta